Mây đen ùn ùn kéo đến, mặt trăng và sao trời không chút phòng bị, chớp mắt bị nuốt chửng. Chưa đầy mấy phút sau, bầu trời đã giăng kín đầy mây đen. Mà bên trong khu vực hồ nhân tạo, bầu trời và mặt đất như thể đã hòa làm một, giơ tay không thấy rõ năm ngón.
Gió bắt đầu nổi lên, cây cối xung quanh hồ lắc lư chao đảo, đồng thời cũng đẩy cho bè gỗ trôi ngày càng xa, chớp mắt chỉ còn một chấm nhỏ mơ hồ.
Đột nhiên, sấm chớp lóe sáng rạch ngang bầu trời, chiếu rọi thân ảnh mảnh khảnh đang dập dìu trôi nổi trên bè gỗ, tóc bay tán loạn, lộ ra khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp. Giây sau, ánh sáng vụt tắt, mưa rơi. Từng hạt, từng hạt to tròn như hạt châu nối đuôi nhau rơi xuống, mặt hồ giống như con quái vật tham ăn há miệng cắn nuốt hết thảy, đem toàn bộ hạt mưa vùi sâu vào lòng hồ.
Cơ thể Dương Uyển Linh nhanh chóng bị mưa làm cho ướt sũng, hơi lạnh cắt da cắt thịt xộc thẳng vào người. Cô cũng vì thế mà bừng tỉnh.
Vừa mở mắt đã có một lượng nước mưa chảy vào mắt, mũi, miệng. Dương Uyển Linh ôm ngực ho sặc sụa, hoang mang nhìn quanh.
Xung quanh tối đen như mực, mưa rơi như trút, gió lạnh rít gào, không khỏi khiến cô kinh hãi tột độ. Chẳng những thế, cô còn cảm giác thân mình đang không ngừng lắc lư, chao đảo giống như đang đứng trên một sợi dây mất thăng bằng, thời thời khắc khắc đều có thể sẩy chân té ngã đến thịt nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121195/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.