Dương Uyển Linh không chút nghĩ ngợi từ chối ngay: “Cảm ơn ý tốt của đạo diễn. Ngại quá, tôi không có hứng thú với giới giải trí.”
Phó Thanh Quang vẫn không bỏ cuộc, đường đường là đạo diễn tiếng tăm, có vô số người xếp hàng xu nịnh để hòng được ông ta nâng đỡ đấy? Bây giờ lại bị Dương Uyển Linh dứt khoát từ chối, ông ta làm sao cam tâm cho được, bèn tươi cười xua tay: “Không vội, cô cứ cân nhắc kĩ lời tôi đã rồi hẵng từ chối sau.”
Dương Uyển Linh nói chắc như đinh đóng cột: “Tôi sẽ không đổi ý đâu.”
Phó Thanh Quang cứng đầu, bám riết không tha, tuôn ra một tràn đạo lý: “Không có thứ gì trên đời là không thể thay đổi. Khi nào cô đổi ý cứ liên hệ với tôi, bao lâu cũng được. Tôi đây luôn sẵn lòng.”
Nói một hồi đã cách xa chủ đề chính mấy con phố, khóe môi Dương Uyển Linh giật giật, nhận thấy Phó Thanh Quang là một người rất cố chấp, càng từ chối, ông ta sẽ càng bám riết không buông. Chính vì vậy lần này cô không mở miệng từ chối nữa mà chỉ mỉm cười lấy lệ, còn ông ta muốn hiểu sao thì hiểu.
“Còn không mau đi thôi, đứng đực ra đấy làm gì, muốn tôi mệt chết hả?” Ngô An Mỹ gầm gừ trút giận lên người trợ lý. Vốn đã quen làm tâm điểm chú ý của đám đông đột nhiên giữa đường nhảy ra một Dương Uyển Linh cướp sạch ánh hào quang, cô ta tất nhiên không vui rồi, cảm thấy cực kì ngứa mắt, cực kì buồn bực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121191/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.