Dương Uyển Linh vén mấy lọn tóc bị gió thổi tung ra sau tai, nheo mắt nhìn bóng người đột ngột xuất hiện kia. Theo khoảng cách ngày càng được rút ngắn, cô cuối cùng đã trông thấy rõ người nọ.
“Gia Quân.” Dương Uyển Linh giật mình, sợ bản thân hoa mắt cô vội chớp mắt mấy cái nhưng bóng dáng quen thuộc ấy vẫn hiện hữu ở trong tầm mắt.
Sau khi xác định đó thật sự là Diệp Gia Quân, Dương Uyển Linh mừng và kích động lắm, nghẹn ngào thều thào: “Gia Quân, anh cuối cùng đã về rồi.”
Lời thổ lộ vừa nói ra đã bị tiếng hò hét của mọi người xung quanh lấn át.
“Uyển Linh, Uyển Linh, ông xã cậu tới rồi kìa.”
“Oa! Là Diệp Gia Quân đó. Ngầu quá đi mất. Tôi muốn rụng tim rồi trời ơi!”
“Trong tay Diệp Gia Quân hình như ôm theo thứ gì đó. A! Hình như là một đứa bé.”
“Đúng. Là một đứa bé đó. Diệp Gia Quân đang muốn làm gì thế? Mà công nhận ngầu chịu không nổi. Muốn rụng trứng luôn rồi á.”
Những người nơi đây vì sự xuất hiện của Diệp Gia Quân mà kích động nhưng trong đó không có Hạ Nhã Thi và Lưu Hải Phi.
“Diệp Gia Quân? Sao thằng khốn đó lại về rồi?” Lưu Hải Phi nhìn trừng trừng lên trời, oán độc nghiến răng nghiến lợi, “Mẹ kiếp còn một chút nữa thôi.”
Hạ Nhã Thi cũng không khá hơn anh ta là bao, sắc mặt khó coi cực kì. Cô ta hoang mang lẩm bẩm: “Diệp Gia Quân về nước rồi... còn bế Châu Lan Khánh? Không thể nào, rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121173/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.