Dương Uyển Linh hoàn toàn không để tâm đến lời đe dọa của Lưu Hải Phi, thản nhiên chờ đợi.
Dương Uyển Linh đã thế, Lý Thùy Châu, Vũ Lam Hạ càng không để lời Lưu Hải Phi vào mắt, hai cô tự nhiên hơn ở nhà mình, tự châm trà tự rót nước uống tới vui vẻ, còn không quên chọc tức anh ta: “Ôi! Nghe sợ quá à! Giỏi thì kiện đi, kiện đi.”
Lưu Hải Phi bị chọc tức không nhẹ nhưng tay chân bị giữ chặt chỉ có thể thở phì phò ra sức mắng chửi cho hả giận.
Nhà của Lưu Hải Phi không quá lớn, chưa đầy năm phút sau đám vệ sĩ đã tập hợp lại trong phòng khách. Một người đại diện ra báo cáo: “Diệp thiếu phu nhân, chúng tôi đã tìm hết rồi, chỉ có vài đồ dùng của con nít. Không có bé gái nào cả. Ngoài ra, chúng tôi có phát hiện một lượng lớn ma túy trong phòng anh ta.”
Nói xong, anh ta tiến lên đưa vật chứng trong tay cho Dương Uyển Linh.
Dương Uyển Linh nhận lấy ngắm nghía một lúc rồi đặt lên bàn.
“Ôi xem ra! Ai báo cảnh sát ai còn chưa rõ à.” Lý Thùy Châu phá lên cười ha hả, bộ dạng trông đắc ý cực kì.
Lưu Hải Phi thoáng lộ vẻ sợ hãi, mắng chửi cũng không còn mạnh miệng như vừa rồi.
Dương Uyển Linh nhìn sang Lưu Hải Phi, khó nén sốt ruột hỏi: “Lưu Hải Phi, anh giấu con bé đi đâu rồi?”
Lưu Hải Phi nhướng mày, nói dối không chớp mắt: “Tôi thả nó đi rồi. Một con nhóc phiền phức chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121164/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.