“Cậu đợi một lát nhé!” Cao Hoàng Lâm vỗ vai Diệp Gia Quân, ra hiệu cho y tá cùng mình tiến vào phòng bệnh.
Đứng đợi trên hành lang ngoại trừ Diệp Gia Quân còn có Lý Thùy Châu và Vũ Lam Hạ. Hai cô không dám tiến đến bắt chuyện, ngồi ở băng ghế đằng xa lén lút quan sát.
Lý Thùy Châu khẽ kéo tay Vũ Lam Hạ, nhỏ giọng hỏi: “Anh ấy không sao chứ? Trông sắc mặt đáng sợ quá.”
Vũ Lam Hạ rời mắt khỏi gương mặt lạnh tanh của Diệp Gia Quân, ngẫm nghĩ trong chốc lát sau lắc đầu đáp: “Có trời mới biết.”
Lý Thùy Châu mỉm cười, trong mắt ngập tràn hâm mộ và ao ước: “Xem ra, anh ấy cực kì, cực kì quan tâm đến Uyển Linh. Y da, sao tâm trạng giống như mẹ già hài lòng về con rể thế này.”
Vũ Lam Hạ ở bên cạnh gật đầu đồng tình: “Tớ cũng thấy vậy.”
Giữa lúc hai cô đang thì thầm to nhỏ, cửa phòng bệnh mở ra. Diệp Gia Quân là người đầu tiên đứng lên trước, sải bước nhanh về phía cửa: “Cô ấy sao rồi?”
“Sức khỏe Uyển Linh không thành vấn đề, lát nữa sẽ tỉnh lại. Tôi đã xử lý vết thương ngoài da cho cô ấy rồi.” Cao Hoàng Lâm với chức trách của bác sĩ chậm rãi thuật lại sơ lược tình trạng của Dương Uyển Linh.
Trên mặt Diệp Gia Quân xuất hiện vẻ nhẹ nhõm, khí lạnh xung quanh người cũng nhanh chóng tản đi. Anh nói: “Phiền cậu rồi.”
Cao Hoàng Lâm nháy mắt quay về bộ dạng cà lơ phất phơ vốn có của mình, nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121101/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.