Nước X.
Xe việt dã chậm rãi dừng lại trước lối vào phim trường quay hình.
Dương Uyển Linh vừa bước xuống xe đã cảm nhận ngay bầu không khí trong lành, tươi mát, phút chốc cả thể xác lẫn tinh thần đều căng tràn sức sống.
“Đẹp quá!” Dương Uyển Linh mở to mắt, kinh ngạc cảm thán.
Trước mặt cô là bầu trời trong xanh, mây trắng bồng bềnh, tươi xốp như kẹo bông, chậm chạp trôi nổi. Nắng vàng trải xuống cánh đồng, mỗi cành cây ngọn cỏ đều như tắm trong ánh nắng, tỏa ra vầng hào quang lấp lánh, rực rỡ, trông đẹp đẽ vô cùng.
Dương Uyển Linh vội lấy điện thoại trong túi xách ra, canh góc, chụp liền mấy tấm. Cô muốn lưu giữ khoảnh khắc tươi đẹp này lại. Chụp xong, cô chọn lấy một tấm đẹp nhất gửi cho Diệp Gia Quân, rồi vội vàng gõ chữ: “Nơi này thật đẹp.”
Dương Uyên Linh định bụng cất di động thì phát hiện Diệp Gia Quân đang nhập chữ, làm cô có chút ngoài ý muốn, không khỏi căng thẳng chờ đợi.
Màn hình rất nhanh hiện ra dòng chữ: “Ừm, đẹp lắm.” Sau đó nhảy ra hàng tiếp theo, “Gửi cho anh tấm có mặt em đi.”
Dương Uyển Linh ngẩn ra, rõ ràng vô cùng bối rối nhưng vẫn rất nghe lời, giơ điện thoại lên, nhoẻn miệng cười thật tươi. Tiếp đó, cô hồi hộp ấn gửi đi.
Bên kia, trong phòng hội nghị Tập đoàn Diệp Khang. Điện thoại trên bàn khẽ rung lên, một bàn tay ngay lập tức vươn ra cầm lấy.
Phó giám đốc đang thao thao bất tuyệt, phản xạ có điều kiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121086/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.