“Sao anh lại ở đây?” Dương Uyển Linh hoảng sợ lùi về sau, phòng bị nhìn người đàn ông đang chắn trước mặt.
Trần Huy Cường thành công bị lời nói của Dương Uyển Linh chọc cho tức giận, nụ cười ngả ngớn trên môi tắt ngúm. Anh ta cười lạnh, trừng mắt: “Không hoan nghênh tôi?”
Trần Huy Cường tiến lên, thu hẹp khoảng cách, chẳng đợi Dương Uyên Linh mở miệng đã tuôn ra một tràng chất vấn:
“Cô xem thường tôi? Cho rằng tôi không có tư cách tham gia bữa tiệc tối nay? Hừ, ngủ với hắn ta xong liền tưởng bở biến thành phượng hoàng, thật sự trở thành chủ nhân Diệp Gia? Uyển Linh à cô bớt hoang tưởng đi, chim sẻ chỉ mãi là chim sẻ thôi.”
“Đồ thần kinh.” Sẵn trong người đang khó chịu, Dương Uyển Linh buồn bực mắng. Đồng thời không có tâm trạng đứng đây đôi co với Trần Huy Cường, cô liền xách váy rời đi.
Trần Huy Cường chụp lấy tay Dương Uyển Linh kéo ngược trở về: “Đi đâu mà đi. Tôi cho phép cô đi chưa hả?”
Dương Uyển Linh loạng choạng xém chút ngã, cố giằng ra khỏi tay Trần Huy Cường: “Anh điên vừa thôi. Mau buông ra.” Hiểu rõ bản tính ngang ngược và gia trưởng của anh ta sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, cô lạnh giọng đe dọa, “Anh đừng quên đây là đâu. Gia Quân thấy tôi không trở về nhất định sẽ đi tìm, để anh ấy trong thấy cảnh này chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”
Trần Huy Cường giống như đang nghe phải truyện cười, ngửa cổ cười to. Dương Uyển Linh rùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121079/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.