Diệp Gia Quân mang theo khí thế bức người, đi về ghế chủ tọa. Đưa mắt đảo quanh khắp phòng, khi trông thấy Dương Uyển Linh, ánh mắt lập tức dừng lại. Môi mỏng bất giác nhếch lên nụ cười nhạt, chợt thoáng qua rồi biến mất rất nhanh. Sau đó khôi phục biểu cảm lạnh tanh, không cảm xúc.
Dương Uyển Linh từ trạng thái hoá đá hoàn hồn trở về, ngơ ngác dõi theo bóng lưng Diệp Gia Quân. Cô không ngờ anh sẽ xuất hiện ở buổi họp nội bộ của phòng ban mình.
“Hình như vừa rồi tôi thấy Diệp Tổng mỉm cười?”
“Không thể nào, cậu nhìn nhầm đấy.”
Hầu hết mọi người có mặt ở đây đều cho rằng bản thân hoa mắt. Diệp Tổng sao có thể cười với bọn họ chứ? Trong mắt họ, anh chính là vị tổng tài lạnh lùng, không nhiễm một hạt bụi, nghiêm khắc với nhân viên. Ác ma thương trường từ trước cho tới nay sẽ không bao giờ mỉm cười trong lúc họp.
Diệp Gia Quân nghiêm nghị ngồi xuống ghế chủ tọa, ánh mắt sắc bén lần nữa quét quanh rồi dừng hẳn trên người Dương Uyển Linh.
Bốn mắt giao nhau nhưng chưa được mấy giây, Dương Uyển Linh đã hoảng hốt cúi đầu, bởi vì lo sợ mọi người sẽ phát hiện. Lông mày Diệp Gia Quân hơi nhướng lên tỏ ý bất mãn. Đáng tiếc, người nào đó một chút cũng không hề hay biết.
Dương Uyển Linh hồi hộp siết chặt mép sổ tay, bên tai chợt vang lên giọng nói của Diệp Gia Quân. Tuy vẫn là âm thanh trầm thấp từ tính thường ngày, nhưng có gì đó rất khác, mà cô nhất thời không nghĩ ra được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/1720900/chuong-28.html