Diệp Gia Quân nhanh chóng ngắt máy, trước khi “đám người cuồng hối hôn” đó kịp phản ứng. Đương nhiên, chưa đầy một giây sau điện thoại anh đã nổ tung, bởi hàng loạt tin nhắn và cuộc gọi kéo tới. Anh quyết đoán tắt nguồn, lạnh lùng ném sang một bên.
Dương Uyển Linh lén quan sát biểu cảm Diệp Gia Quân, cảm thấy hơi đồng cảm cho anh. Hóa ra người giàu cũng có nỗi khổ của người giàu.
Diệp Gia Quân đột nhiên quay sang, dùng loại ánh mắt khó dò nhìn chăm chú Dương Uyển Linh. Cô chột dạ giật thót, ngượng ngùng sờ mũi: “Xin lỗi… vừa rồi… tôi không cố ý.”
“Tôi có cách khiến cô thoát khỏi tên khốn kia hoàn toàn. Không biết Dương tiểu thư có hứng thú nghe không?” Diệp Gia Quân nghiêm túc hỏi.
Bạch Hải đang nhàm chán lái xe vòng vòng trong vô định, nghe vậy liền hiếu kì lắng nghe.
Dương Uyển Linh thừa nhận bản thân không thể theo kịp tốc độ não Diệp Gia Quân. Cô sững người mất mấy giây mới tỏ ý muốn biết. Anh đưa ra đề nghị: “Kết hôn với tôi.”
Kết hôn là chuyện trọng đại đời người nhưng Diệp Gia Quân lại thản nhiên nói ra như chỉ đang hỏi cô “Trưa nay ăn gì?”. Cô ngây người cho rằng mình nghe nhầm, lắp bắp hỏi lại: “Kết… Kết hôn… với anh?”
Két!
Tiếng bánh xe ma sát trên mặt đường, Bạch Hải chảy mồ hôi lạnh luống cuống xin lỗi: “Diệp tổng và Dương tiểu thư không sao chứ? Xin lỗi vừa rồi tôi hơi mất tập trung.”
Bạch Hải cảm thấy nên rút lại lời khen vừa rồi vì vận tốc ánh sáng cũng không bì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/164646/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.