“Cô gái đến nơi rồi.”
Tiếng gọi người tài xế kéo Dương Uyển Linh quay về thực tại, cô dời tầm mắt lơ đãng khỏi màn mưa trắng xóa bên ngoài áy náy nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.
“Làm phiền chú rồi.” Dương Uyển Linh gắng gượng chịu đựng cơn choáng váng mở túi lấy ví tiền.
Người tài xế tốt bụng đề nghị: “Sắc mặt cô trông không tốt lắm. Bệnh viện cách đây không xa, tôi đưa cô đi khám nhé?”
Dương Uyển Linh khẽ lắc đầu từ chối. Cô cảm ơn và thanh toán cho ông rồi mở cửa xuống xe.
Không khí lạnh ẩm ướt phả vào người, Dương Hiểu Linh rùng mình nhưng đồng thời đầu óc cũng tỉnh táo hơn đôi chút. Cô xuyên qua màn mưa dày đặc về nhà.
Phòng khách sáng đèn lại không một bóng người, Dương Uyển Linh thở dài, lê tấm thân mệt mỏi về phía phòng ngủ.
“Ưm...nhanh lên...nhanh lên...Ưm...đúng rồi...”
Bước chân Dương Uyển Linh khựng lại, âm thanh rên rỉ dâm đãng cách một lớp cửa vẫn nghe rõ mồn một.
“Đâm chết đồ dâm đãng nhà em.” Người đàn ông cười khoái chí.
Giây sau, tiếng nức nở càng vang dôi, giọng nữ lẳng lơ thúc giục: “Em...thích...lắm...anh yêu...mạnh nữa...ưm...ư...”
Dương Uyển Linh cắn môi, cơn ấm ức đè ép nơi lồng ngực, không thể nghe thêm cô vươn tay xoay nắm cửa. Loading...
Mùi vị tanh nồng xộc thẳng vào mũi, Dương Uyển Linh theo phản xạ che mũi. Trên giường đang trình diễn bộ phim mười tám cộng sống động, sắc nét. Hai thân thể trần truồng dính sát vào nhau, nơi “bí mật” của họ không ngừng va chạm kịch liệt khiến cô vừa chán ghét vừa buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/164639/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.