Đồng Tịch ngồi vào ghế phó tổng mà vẫn không mấy tin tưởng dù đã được xác định rõ ràng.
Đúng lúc này, cánh cửa bị gõ vang.
Cô ngồi ngay ngắn lại.
“Vào đi.”
Tiêu Quang bước vào.
“Phó tổng! Cô có cuộc hẹn với người đại diện của Lục Thị của nước S.”
Nghe đến đây, cô liền khựng lại. Đại diện Lục Thị. Tại sao họ dám giao cho mình trọng trách lớn như vậy… Họ không sợ mình làm hỏng việc hay sao. Tuy nghĩ như vậy nhưng cô biết mình có thể làm được.
“Được! Tôi sẽ đến ngay.”
“Vâng!”
Tiêu Quang xoay người lại
Đồng Tịch liền gọi lại.
“Trợ lý Tiêu. Tôi có thể hỏi anh một việc không?”
Tiêu Quang xoay người lại.
“Vâng! Phu… Phó tổng cứ hỏi.”
“Mấy hôm trước lúc tôi xin nghỉ chỉ là trợ lý hay quản lý cấp cao gì đó. Sao hôm nay lại…”
Tiêu Quang cười cười.
“Phu… À, phó tổng! Không có gì làm lạ. TS luôn xem trọng năng lực làm việc.”
“Tôi có thể gặp chủ tịch của TS không?”
Tiêu Quang khựng lại gãi gãi đầu. Không phải ngày nào phu nhân cũng gặp đó sao.
“Sắp rồi. Không có việc gì tôi ra ngoài trước.”
Đồng Tịch nhìn cánh cửa khép lại có chút khó hiểu. Sắp trong lời nói anh ta có chút gì đó khó hiểu.
Tại sao mỗi lần hỏi đến chủ tịch TS anh ta dường như hơi khó nói. Sắp rồi là khi nào? Chẳng lẽ, ngài ấy đã trở về nước S. Mà cũng không đúng. Tiêu Quang là trợ lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388931/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.