Người phụ nữ đứng lên, nhìn Đô Ngư, nhẹ mỉm cười, "Chào cháu, ta là mẹ Trì Vũ, Trì Nguyệt Bạch."
......
Đô Ngư hoảng sợ, trăm triệu không ngờ đây là mẹ Trì Vũ. Khi Trì Vũ cùng y kết hôn có nói mẹ hắn bận du ngoạn thế giới, quanh năm không liên lạc được, sau khi cưới Đô Ngư cũng hỏi qua vài lần, vẫn không có thêm thông tin gì đáng nói.
Người sống tiêu sái tự tại đến vậy không phải không có, Đô Ngư thôi hỏi, không nghĩ hôm nay người ấy lại xuất hiện.
"Chào ngài."
Đô Ngư tiến lên bắt tay.
Trì Vũ nói: "Sao mẹ đến đây?" Nghe giọng điệu có vẻ không hoan nghênh lắm.
Trì Nguyệt Bạch thở dài, "Mẹ đến thăm con mình không được sao, người mẹ này của con sắp không dám nhìn mặt người khác nữa rồi."
"Mẹ đột nhiên xuất hiện mới doạ đến mọi người đấy."
Trì Nguyệt Bạch nhìn thoáng qua Đô Ngư, nói thầm, "Có vợ quên mẹ."
Đô Ngư: "......"
Hai mẹ con hình như có chút mâu thuẫn, Đô Ngư cảm thấy bản thân rất không nên nán lại, liền nói: "Cháu phía dưới còn có việc, xin phép đi trước ạ."
Trì Vũ cầm điện thoại, trực tiếp gọi cho giám đốc phòng Đô Ngư, "Đô Ngư hôm nay rất bận sao?"
Giám đốc vội nói: "Không bận, có thể tan làm."
Đô Ngư: "......"
Trì Vũ nói: "Em đừng đi, anh có lời muốn nói với em."
Một khi đã như vậy, mượn cơ hội này, Đô Ngư cũng muốn nói rõ mọi chuyện, "Nếu hiện tại có người chăm sóc anh, tôi không có lí do gì ở lại đây nữa." Sở dĩ y tới Xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-ba-nam-phat-hien-lao-cong-la-meo/580832/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.