Tầng bốn mươi ba, văn phòng chủ tịch rộng rãi khoáng đạt.
Nam nhân đứng trước cửa sổ sát đất, nhíu mày trầm tư, phảng phất đang suy nghiệm một chuyện đại sự. Lúc này, như hắn chờ mong, tiếng đập cửa vang lên.
“Em ấy sao rồi?” Nam nhân hỏi.
Người đến nói: “Làm việc nghiêm túc, có ý tưởng, cũng rất cẩn trọng.”
Nam nhân nói: “Mặt khác thì sao?”
Mặt khác? Người đến nghĩ nghĩ, “Hiện tại đã hoàn toàn hoà nhập với tập thể, cùng đồng nghiệp ở chung rất tốt, ngày nào cũng tươi cười.”
“……”
Ra vẻ kiên cường thôi, nam nhân nghĩ.
Hiện tại nhất định đang thầm nhung nhớ mình.
Từ khi vào công ty, Đô Ngư ngược lại không thường thấy Trì Vũ. Mấy ngày liền chỉ bắt gặp một lần lúc đi làm sáng hôm trước, Trì Vũ còn như không thấy, sắc mặt lãnh khốc lướt qua. Đô Ngư vốn định khuyên nhủ Trì Vũ đừng tới tìm y nữa, nhưng cơ hội nói chuyện còn không có.
Bớt không ít sức lực.
Hai ngày nay tâm trạng tốt, Đô Ngư đưa Đô Tuấn Quả ra ngoài ăn thịt nướng.
Ăn một hồi, Đô Ngư hỏi: “Con nghĩ kĩ chưa?”
Đô Tuấn Quả tinh thần báo động, thịt nướng nhét trong miệng không dám nhai, nghĩ thầm xong rồi, nhóc rốt cuộc chờ được ngày này.
Nhóc không muốn chọn ai cả, không muốn làm đứa trẻ có gia đình li dị đâu!
Đô Ngư nói: “Định thi trường gì?”
Đô Tuấn Quả: “……”
Lần sau nói chuyện có thể đừng dừng lấy hơi không.
Trái tim nhỏ kiên định của Đô Tuấn Quả rơi xuống đất, vỗ vỗ ngực nói: “Còn vài tháng lận, không phải vội.”
Đô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-ba-nam-phat-hien-lao-cong-la-meo/580828/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.