CHƯƠNG 411: NGHĨA TRANG TRẮNG
“Năm năm trước tao cũng dám làm, hơn nữa làm rất hoàn hảo! Ân Thiên Thiên, mày cảm thấy Cảnh Liêm Uy có bản lĩnh gì mà đưa được tao vào tù?” Tô Nương lớn tiếng cười nói, cả người cười đến run rẩy dựa vào vách tường sau lưng, cười đến chảy nước mắt: “Cảnh Liêm Uy lúc đó là một thằng ranh tí tuổi đầu, nó thì biết cái gì? Coi như bây giờ nó ở thành phố T một tay che trời, thì làm sao? Có bản lĩnh thì để nó tống tao vào đi!”
Đối với chuyện năm năm trước, Tô Nương có đủ lòng tin sẽ không xảy ra chuyện!
Đôi mắt Ân Thiên Thiên hơi hơi híp một chút, không trả lời Tô Nương, chỉ nghiêm túc quan sát đến ánh mắt của bà ta.
Tô Nương cười đủ mới ngưng được tiếng cười của mình, một tay chống vào cửa sổ sau lưng, nhẹ nói: “Ân Thiên Thiên, chúng ta đánh cược, xem là ai xảy ra chuyện trước!”
Nói rồi, không cho Ân Thiên Thiên cơ hội nói chuyện, xoay người đi thẳng ra khỏi bệnh viện.
Ân Thiên Thiên nhìn bóng lưng Tô Nương đến khi khuất dạng mới nặng nề thở dài một hơi, nhìn kỹ có thể thấy vết mồ hôi lạnh trên trán cô.
Tô Nương…
Hơn nhiều năm trước có thể đào thoát không thấy tăm hơi khi bị mọi người ở thành phố T truy đuổi, năm năm trước có thể tống tất cả những người làm hại mình vào tù, dạng này người đúng là không thể xem thường!
Đứng trong hành lang, Ân Thiên Thiên thở ra, nhưng đột nhiên bị mất phương hướng.
Bên trái là hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1932057/chuong-411.html