Kết hôn! Anh dám không?
CHƯƠNG 318: TÌNH CẢM VÀ HY VỌNG TRONG BA MƯƠI NĂM
Chuyện vui vẻ nhất của anh, chính là em không phải em gái của anh.
Một câu nói bất lực cỡ nào, một câu nói làm lòng người tan nát cỡ nào, một câu nói đơn giản cỡ nào, lúc nói ra thời gian thậm chí không vượt quá ba giây, nhưng mà Ân Thiên Tuấn đã cất giấu kỹ ở trong lòng ròng rã ba mươi năm, cho đến hôm nay mới mở miệng nói.
Đảo mắt nhìn Ân Thiên Thiên, trong đáy mắt của Ân Thiên Tuấn đều là ưu thương.
Ân Thiên Thiên mãi mãi của sẽ không biết, từ nhỏ đến lớn anh ấy là như thế nào mà ở bên cạnh nhìn cô khóc, nhìn cô cười, nhìn cô ồn ào, nhìn cô lớn lên từng ngày từng ngày, nhìn cô từ một cô gái nhỏ trưởng thành một người có vẻ ngoài của phụ nữ. Vốn là anh ấy cho rằng theo thời gian trôi qua thì anh ấy sẽ dần dần quên đi bộ dáng của cô ở trong lòng mình, vì thế anh thậm chí còn cố gắng để cho cuộc sống của mình phải thật bận rộn, sống bình thường một chút, nhưng mà cho dù như thế nào đi nữa thì những cô gái xuất hiện ở trước mặt của anh ấy luôn luôn bị anh ấy so sánh với Ân Thiên Thiên…
Không ngây thơ bằng cô, không tốt bụng bằng cô, không kiên cường bằng cô…
Trên thế giới này chưa từng có một người nào khiến anh ấy từng thấy rung động giống như Ân Thiên Thiên!
Nhưng mà giống như Ân Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1931879/chuong-318.html