Kết hôn! Anh dám không?
CHƯƠNG 272: QUÀ TẶNG
Khi tiếng chuông điểm mười hai giờ vang lên, Ân Thiên Thiên quay lại nhìn hai người đàn ông đang cười tươi như hoa ở phía sau cô.
Trong số những đêm giao thừa mà cô từng đón thì đây là đêm giao thừa mà cô khó quên nhất, tuy rất đơn giản nhưng lại rất ấm áp vì Cảnh Liêm Uy là ba của con cô còn Trần Vũ thì giống như em trai cô vậy.
Đêm đã khuya nên Ân Thiên Thiên không để Trần Vũ về nhà nữa mà bảo cậu ta ngủ ở phòng dành cho khách, chuyện đã như vậy thì Cảnh Liêm Uy ắt phải ở cùng phòng với cô, hai người nằm rúc vào nhau trên giường, bàn tay của Cảnh Liêm Uy xoa nhẹ lên bụng cô còn miệng thì cười không ngớt, thỉnh thoảng anh còn nghiêng người hôn lên má Ân Thiên Thiên một cái.
Ân Thiên Thiên ngẩn ngơ nhìn pháo hoa đằng xa bên ngoài cửa sổ nhưng trong đầu cô đang suy nghĩ đến một số chuyện.
Đã có rất nhiều chuyện xảy ra kể từ sau khi cô thoát khỏi lòng bàn tay “Diêm Vương”, và điều ảnh hưởng đến cô nhiều nhất là cái chết của Hướng Linh, tương tự cái chết của Hướng Linh cũng chính là lý do khiến cô phải trì hoãn nhiều chuyện, chẳng hạn như cô nhớ khi ấy lúc cô bị bắt cóc, cô đã nghe thấy Ân Nhạc Vy nói ra hai chữ “nhà họ Mộc”, hay chẳng hạn như cô nhớ khi ấy Ân Nhạc Vy đã dùng lý do gì để lừa cô đến đó, và cô cũng nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1931787/chuong-272.html