Tại buổi hôn lễ, Cảnh Liêm Uy vươn tay đón lấy Ân Thiên Thiên rồi quay đầu đối mặt với người chứng hôn, vì hôn lễ này nhà họ Cảnh đã mời người chứng kiến là một ông lão 89 tuổi rất nổi tiếng ở thành phố T, tóc cụ đã bạc phơ nhưng tinh thần rất minh mẫn, ông cụ cười híp mắt nhìn họ khiến lòng Ân Thiên Thiên bớt run rẩy...
Sau người chứng hôn, người chủ lễ lên sân khấu, chẳng qua Ân Thiên Thiên thật sự không ngờ được, người chủ lễ của hôn lễ này lại là cậu cả nhà họ Cảnh! Khi nghe thấy Cảnh Liêm Bình hỏi ra miệng: "Cô Ân Thiên Thiên, cô đồng ý gả làm vợ anh Cảnh Liêm Uy chứ?"
Trái tim cô hơi run rẩy.
Cô ngước mắt nhìn Cảnh Liêm Bình, trả lời rất nghiêm túc: "Tôi đồng ý."
Dưới sân khâu vang lên tiếng vỗ tay như sấm, cho đến giờ phút này Ân Thiên Thiên vẫn tin tưởng hôn lễ của mình sẽ là hôn lễ lớn nhất hoàn mỹ nhất, là hôn lễ khó quên nhất, nhưng mà ngay sau đó cô lại phát hiện mình đã sai rồi, hơn nữa còn vô cùng sai.
Cảnh Liêm Bình lặng lẽ nháy mắt mấy cái với Ân Thiên Thiên, quay sang hỏi Cảnh Liêm Uy: "Anh Cảnh Liêm Uy, anh có đồng ý cưới cô Ân Thiên Thiên làm vợ không?"
Ân Thiên Thiên hơi nghiêng đầu nhìn người đàn ông phong thái hiên ngang đứng bên cạnh, còn chưa nghe thấy câu trả lời của anh mà trong lòng đã cảm thấy ngọt ngào đến mức không chịu nổi, khi nhìn thấy đôi môi mỏng gợi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1931458/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.