Hồi lâu, đến khi Ân Thiên Thiên đứng đó đã có chút tay chân luống cuống, đột nhiên lại nghe thấy có giọng nói thân thiết gọi tên Cảnh Liêm Uy, mà giọng nói này còn quen thuộc như vậy.
"Anh Cảnh." Bóng người trong KTV đi ra không phải Hướng Linh thì còn ai?
Sắc mặt Ân Thiên Thiên nhất thời cũng có chút khó coi, chỉ là ánh đèn đã che đi không ít, không nhìn kỹ không thể phát hiện ra, chỉ riêng Đổng Khánh mới thấy rõ sự thay đổi nho nhỏ này của Ân Thiên Thiên.
Cảnh Liêm Uy hơi cau mày nhìn cô gái nhỏ đứng bên cạnh Đổng Khánh đó, trong lòng bỗng cảm thấy không ổn.
Nói thật, tâm tình anh hôm nay cũng chẳng ra sao, bất luận là lúc nói đến đề tài anh không muốn nhắc tới khi trò chuyện với Ân Thiên Tuấn, hay là sự kinh ngạc sau khi gặp Hướng Linh. Tuy nhiên, tâm trạng có xấu đến thế nào cũng không bằng lúc này anh nhìn thấy Ân Thiên Thiên đứng bên cạnh Đổng Khánh, mà anh ta còn đang tỏ tình với cô được!
Mắt phượng híp lại, Cảnh Liêm Uy tựa như không nghe thấy tiếng gọi của Hướng Linh, một mực nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ đang rũ mắt xuống không muốn nhìn anh phía đối diện, người đàn ông từ trước đến nay luôn điềm tĩnh là thế lần đầu tiên lại cảm thấy tức giận đến vậy!
Nhấc đôi chân dài, Cảnh Liêm Uy chỉ vài ba bước đã đi tới bên người Ân Thiên Thiên, từ sau lưng nắm lấy eo cô, rõ ràng cảm giác được thân thể cô thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1931435/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.