Ân Nhạc Vy nổi cả da gà, vô thức hỏi: “Chị cười gì thế?”
Không tổ chức nổi hôn lễ à?
Ân Thiên Thiên nghe vậy mà chỉ muốn cười phá lên. Nếu nhà họ Cảnh không có khả năng tổ chức lễ cưới thì sau này cô sẽ gọi Ân Nhạc Vy là chị! Chỉ cần nghĩ đến lúc tổ chức hôn lễ, người nhà họ Ân biết Cảnh Liêm Uy là cậu chủ Cảnh, cô cảm giác máu trong người mình sôi sùng sục.
Những kẻ nhìn người khác bằng nửa con mắt luôn đáng ghét vậy đấy. Dù trong mắt Ân Thiên Thiên thì Cảnh Liêm Uy không phải người nhà họ Cảnh mà chỉ là một bác sĩ khoa ngoại thì cũng là người đáng để mọi người trong thành phố này phải nịnh bợ. Bệnh viện Nam Tự là bệnh viện tốt nhất thành phố này đấy, Cảnh Liêm Uy là bác sĩ có tiếng khoa ngoại đấy! Trên đời này có ai dám đắc tội bác sĩ à?
“Chị cười gì à?” Ân Thiên Thiên hỏi lại, dáng vẻ của cô bây giờ trông đáng yêu vô cùng, cô nhỏ nhẹ nói với Ân Nhạc Vy: “Chị đang nghĩ để tổ chức hôn lễ thì cần vay nhà mình bao nhiêu tiền thì đủ.”
Ân Nhạc Vy đắc ý xì một tiếng, Ân Thiên Thiên cũng không để tâm. Thấy Ân Nhạc Vy đẩy Hướng Thực ra trước, lúc sắp đi còn nói một câu khiến Ân Thiên Thiên căng thẳng.
“Chị có cần em phải nhắc một câu không? Đến tiệc đính hôn mà cũng không ai tới dự, lúc về nhà chồng thì dù có là cô cả nhà họ Ân cũng bị chỉ trích nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1931366/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.