“Bà nội.” Cảnh Liêm Uy lễ phép gọi, bàn tay lớn nắm lấy tay Ân Thiên Thiên, động tác đơn giản nhưng lại làm người ta yên tâm vô cùng. Câu tiếp theo của anh khiến nụ cười trên gương mặt Ân Thiên Thiên cứng ngắc: “Cháu đưa cháu dâu về cho bà đây.”
Lúc này Cảnh Liêm Uy đã hoàn toàn cắt đứt đường lùi của Ân Thiên Thiên.
Cô đã bị gắn mác là người của Cảnh Liêm Uy, muốn lấy xuống cũng không lấy được.
Bà cụ đeo cặp kính lão cũ, để tránh kính rơi còn buộc bằng một dây xích vàng, mái tóc xoăn bạc phơ hiện lên dấu vết của năm tháng. Đây mà một bà cụ trông rất hiền hòa, Ân Thiên Thiên không tài nào nghĩ được bà có liên quan gì đến bà cụ nhà họ Cảnh trong tin đồn.
“Cháu chào bà nội.” Cô lễ phép chào hỏi, nở nụ cười nhìn bà cụ, trong lòng lại có muôn vàn suy nghĩ.
Bà cụ Cảnh trong tin đồn thủ đoạn độc ác, ánh mắt độc đáo!
Bà cụ Cảnh trong tin đồn, độc đoán chuyên quyền, ngang ngược vô cùng!
Một cô gái như Ân Thiên Thiên đều không thể chọc vào người như thế này được, điều này cũng chính là lý do tại sao sau khi biết Cảnh Liêm Uy là người nhà họ Cảnh, Ân Thiên Thiên liền hối hận, cô chưa bao giờ cho rằng bà cụ sẽ chấp nhận một đứa cháu dâu như cô!
“Ồ, ngoan ngoan ngoan!” Liên tiếp ba tiếng ngoan liền, thân hình có hơi gầy của bà nhanh chóng bước đến bên cạnh Ân Thiên Thiên, bà đưa tay nắm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-dam-khong/1931357/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.