Ống nước nhà chúng tôi bị hỏng cần phải sửa. Đại Hảichưa nói gì với tôi đã đón mẹ anh ấy về ở cùng, làm tôi vừa về đến nhà đã giậtcả mình. A Mông lúc nào cũng “tụng kinh” cho tôi nghe bài ca mẹ chồng độc áckhiến tôi sợ muốn chết, may mà mẹ Cố Đại Hải cũng tốt.
“Vợ ơi, chỉ ba bốn ngày thôi, mấy hôm nữa mẹ anh đingay ấy mà”. Cố Đại Hải quỳ trên giường, thề thốt với tôi.
“Này, chẳng lẽ anh coi em là đứa con dâu xấu xa đếnthế hả?”. Tôi vẫn ngồi trên giường, bảo.
“Có chủ tịch Mao Trạch Đông đảm bảo, vợ anh tốt nhấttrên đời!”. Anh ấy bóp vai cho tôi.
“Bớt nịnh bợ đi! Nhưng em phải nói trước, đợi khi mẹanh đi rồi, anh đừng có tưởng em sẽ làm giống như lúc mẹ anh ở đây, lúc nàocũng cung kính với anh, chỉ là em biểu diễn cho mẹ anh xem thôi.”
“Được, được! Đợi mẹ anh đi rồi chúng ta lại sống giốngnhư trước đây!”
Tôi đã làm đứa con dâu tốt thế nào ấy hả? Tôi làm tấtcả việc nhà, sáu giờ sáng đã dậy, đi mua đồ ăn cho cả nhà (dù rằng tôi chưa baogiờ mua cho bố mẹ tôi),sau đó dọn dẹp nhà cửa, mỗi lúc mẹ chồng định làm gì,tôi liền ngăn lại, giờ mà để bà làm, khi Cố Đại Hải về lại kêu là tôi lười mất.
“Tiểu Ngư à, nhà chúng ta có cô con dâu như con đúnglà có phúc lớn!”. Mẹ chồng có vẻ rất hài lòng về tôi.
“Hi hi, không đâu ạ, dù sao con vẫn không biết nấu ăn,để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-anh-co-dam-khong/3102912/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.