Ôn Như Ca cười: "Cô hỏi như thế, chẳng qua muốn biết tại sao mình vô tội lại trở thành con bài trong tay tôi, làm vật tế cho Âm Quân, cũng làm kẻ gánh tội cho tôi."
Tôi gật đầu.
"Cô muốn biết vì sao lại là cô, tôi cũng muốn biết vì sao lại là tôi." Cô ta đi tới bên cái nồi, cầm chiếc muôi canh nhanh chóng đảo thịt trong nồi lên, mùi thơm của nồi canh thịt đã tác động lên cái dạ dày bị đói một ngày một đêm của tôi, thật như muốn trêu ngươi nhau đây!
Cũng may trong đầu tôi vẫn khắc chế bản thân: đây là thịt người, không ăn được! – vì thế nên mới mau chóng tránh cho tôi mất đi lý trí.
Chỉ thấy Ôn Như Ca chầm chậm nói: "Trong nhà cả thảy chỉ có hai chị em, tại sao chỉ có tôi bị đưa đến Từ Gia? Phật nói chúng sinh đều bình đẳng, tại sao có người có thể sinh ra trong một gia đình có học thức, mà có người lại bị bán đi từ nhỏ để làm vợ người ta từ lúc nhỏ? Tại sao người ta có đủ ba hồn bảy vía, mà có người lại chỉ dựa vào một phần hồn phách để giành giật lại sự sống?"
Một gia đình có học thức...là nói tôi sao.
Nhà tôi tuy không phải giàu có gì, nhưng mấy đời đều theo nghiệp giáo dục, nếu có nói là một gia đình có học thức thì cũng không quá.
Tôi có thể hiểu được, trong lời của Ôn Như Ca không hẳn là lấy tôi với cô ta ra so sánh, mà là bình thản nói với tôi một đạo lý mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/206275/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.