"Nhưng tay cô ta bị đứt lìa rồi mà!" Tôi nói.
Câu chuyện lại quay trở lại đó, nhưng Âm Thập Nhị đến đây thì không tranh luận tiếp với tôi nữa, hắn nói nhẹ bẫng: "Đứt rồi hay chưa, tôi cũng phải quay lại chứng thực lại mới được."
Tôi cảm thấy hắn không tin lời tôi nói, nhưng đúng là tôi có nhìn thấy bàn tay đứt lìa của Ôn Như Ca, việc này sao tôi có thể quên được!
Trong lòng có một chút không vui, nhưng cứ nghe theo sự sắp xếp của Âm Thập Nhị, xuống đến chân núi tạm thời tìm nơi ở tạm, đợi trời sáng thì tìm xe để về nhà, nhưng tôi cũng không thể ngờ rằng vừa xuống núi, cũng thuận lợi tìm được nhà nghỉ rồi, thì Âm Thập Nhị lại ném Từ Dương lại cho tôi, rồi biến mất tiêu!
Cả con người tôi lúc này ngây ngốc ra đó!
Tôi cũng chỉ là một cô bé bình thường!
Hắn ta lại để lại một con quỷ hung hãn, còn là con quỷ ám muốn lấy mạng tôi và giao nó lại cho tôi? Lỡ không may nó thoát ra thì tôi biết phải làm sao?
Ngay lúc đó, tôi một tay cầm bình phong ấn Từ Dương, một tay cầm cái roi mà Âm Thập Nhị để lại cho tôi, một mình ngồi ngây ở trên giường, cảm giác mình thật yếu đuối và bé nhỏ không nơi dựa dẫm...
Nhưng tôi có thể làm gì đây?
Được một lúc, tôi cũng định thần lại, mau chóng đi đến phía nhà vệ sinh, ném bình phong ấn Từ Dương bằng chai nước khoáng wahaha ném vào trong bồn rửa mặt!
"Thôi nhé, Từ Dương, niệm mối giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/206259/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.