Bà Từ cười một cách khổ sở, bà ta từ bi sờ lên mặt tôi: "Con nha đầu ngốc này, cô không phải là đang nghĩ "hắn" chính là bùa hộ mệnh của cô đấy chứ?"
Bà Từ tiếp đoạn, nếu là đắc tội, vậy là nghiệt duyên, nếu như không biết xử lý cho vẹn toàn, thì tôi chỉ còn con đường chết; nếu là tự mình mang nó đến, vậy tôi chính là "vật tế", cứ như hành vi của con Quỷ Ám kia đã làm, thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng mà kết duyên cùng một nữ tử phàm trần, vậy để kết thúc đoạn "nhân duyên" này, hắn ta nhất định sẽ giết chết tôi.
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Bà không phải bảo hắn là Quỷ Sai hay sao, hắn ta sẽ không giết người? Giờ sao lại nói hắn là Quỷ Ám?"
"Nhưng hắn đã động thủ với con trai ta!" Bà Từ cũng sợ hãi mà than: "Hắn cũng đã giết Nhị Cẩu Tử! Quỷ Sai sẽ không bao giờ làm thế, hắn chẳng qua là một con Quỷ Ám mà thôi!!"
Tôi nghe xong thì có chút sợ hãi, bởi nếu theo lời của bà ta, tôi cũng ý thức được một vấn đề.
Việc tôi kết nối được với con quỷ đó lại hoàn toàn không phải là do tôi chủ động, mà do Ôn Như Ca thao túng đằng sau, từ lúc nhận được tiền âm phủ, ăn miếng thịt thối, đến việc hắn có thể vào nhà, đều là do Ôn Như Ca dẫn lối!
Nói theo một cách khác: trong tất cả những việc này, "tôi" chỉ là vật tế!
Vật tế làm gì có tư cách đưa ra lời thỉnh cầu?
Chỉ có kẻ đã làm "nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/206255/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.