Trời vừa sáng, tôi đã tỉnh dậy sắp xếp hành lí. Một tháng là quá đủ rồi tôi cũng không muốn ở đây thêm giờ phút nào nữa. Có lẽ tôi dọn đồ phát ra tiếng động quá mạnh nên ba con Âm Thao cũng tỉnh dậy theo. Sau khi sắp xếp hành lí xong xuôi, chúng tôi làm vệ sinh cá nhân và đi chào tạm biệt mọi người, ai cũng muốn níu giữ tôi ở lại chơi thêm một thời gian nữa nhưng tôi đều nói khéo để từ chối. Nơi cuối cùng chúng tôi đến là phòng viện trưởng, cánh cửa vừa mở ra, đập vào mắt tôi chính là một người đàn ông mặt mày bầm tím, cánh tay phải bị nẹp đinh, hắn đang ngồi trên ghế không thể cử động xem ra bị thương khá nặng. Nhìn thấy chúng tôi đến hắn nở một nụ cười méo xẹo:
“ Thập Nhị Gia, Thập Nhị phu nhân, thứ lỗi không thể đứng dậy tiếp đón được. Mời ngồi.” Âm Thiện nói xong chỉ vào băng ghế gần đó.
Tôi rất ngạc nhiên, sau một tháng không gặp hắn lại ra nông nỗi này, có phải trong quá trình điều trị cho Âm Thao gặp vấn đề gì không?
Tôi nói: “ Âm Thiện, anh bị sao vậy?”
Âm Thiện mếu máo: “ là do….”
Lời nói chưa kịp phát ra đã bị Âm Thao chặn họng: “ Ngươi như vậy có xứng đáng không?”
Âm Thiện lập tức gật đầu: “ Đáng! Đáng! Đáng lắm! “
Âm Thao cười nhạt: “ ngươi vậy là vẫn còn nhẹ, người của bổn quân ngươi cũng dám động tay “
Âm Thiện nói: “ Tiểu thần chỉ muốn kiểm tra chút thể lực của Thập Nhị phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268231/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.