Chương trước
Chương sau
“ như ta là nguơi, ta sẽ đến cầu Nại Hà,xuống dưới đáy cầu,trộm lấy hạt trân châu sáng ngời nhất. “Diêm quân uống trà rồi hững hờ nói.
Ách.
Đây chính là xúi dục ta phạm tội sao.”
Tiểu Quỷ sai đã khóc không ra tiếng.” Gia…
Tôi đánh hơi thấy mùi lạ. Nếu chỉ đơn giản là ăn cắp chân trâu, ta chỉ sợ rằng bên trong không có đơn giản như vậy.
Tôi hỏi: “đó là hạt gì.?”
Liên quân nói:” Người thật sự muốn đáp án sao.”
“Thuốc giải canh mạnh bà”. Tôi lập tức hiểu.
Diêm Quân:” nói có thể là như vậy cũng có thể là không. Nhưng nếu như hạt trân châu đó không phải vậy,thì trên đời này thật sự không có thuốc gì giải được canh mạnh bà.”
“Tạ ơn ngài.”
Tôi chắp tay, kích động mà nói trong lòng tôi căm ghét Diêm quân mấy trăm ngàn ngày, hôm nay là lần đầu tiên tôi cảm ơn hắn.
“ Đi thôi.” DIêm Quân phát phát tay:” nhớ cho kỹ thời điểm qua cầu nại Hà,mặc kệ người có nghe được âm thanh gì đều không được cúi đầu nhìn xuống.”
Tôi nói:” không cúi đầu thì làm sao tìm được tới chân cầu mà tìm hạt trân châu.”
“Dùng tâm mà nhìn.” Diêm quân lập ra một cái liếc mắt.” Dốt!”
Tôi….
Cái tên Diêm quân này là muốn ăn đòn có phải không.
Dù thế nào hắn cũng đều mắng là tôi ngu xuẩn cho nên tôi cũng liền không ngại nói nhiều thêmmột câu nữa.
“Ngài tại sao lại giúp tôi, vì m Thao sao?’”
Diêm quân trả lời:” cũng còn nguyên nhân khác, chỉ là bởi vì ta có thử ta muốn.”
Có thứ Hắn muốn, là nghiêm túc sao.
Vừa lúc này đôi mắt của tôi dường như loáng thoáng nhìn thấy tiểu quỷ sai dùng sức mà gật đầu.Hắn giống như một mạch đã hiểu lời của Diêm Vương. Tất cả những điều mà Diêm Vương không nói rõ ràng Trong Biển hiện của hắn ta,bây giờ tôi thấy rằng tên tTiểu quỷ lại gật đầu không ngừng rõ ràng có ý là “bất cứ điều gì Hắn muốn” là thật sự.Đây là phong cách hành sự của Diêm quân. Ngoài ra với tư cách là một vị thần cao cao tại thượng, tất nhiên anh ta có thể đáp ứng.
“Vậy nếu có thứ mà Diêm Vương muốn,người có thể nói cho ta biết phu quân của ta có ở đó không? nữ nhi của ta có ở đó không?” Tôi thành tâm hỏi.
Diêm Quân nói một điều mà tôi không biết:
” Vòng quay vận mệnh đã bắt đầu chuyển động người cùng hắn kiểu gì cũng sẽ gặp nhau.”
Có ý gì vậy.
Diêm Quân lại phát phát tay, tiểu quỷ kia đều rất hiểu chuyện đi hướng về phía tôi đi tới gần kéo tay của tôi nói:” Cô nương chúng ta đi thôi,xe đã có người chuẩn bị rồi.Hiện tại tôi sẽ đem ngài đến cầu nại Hà.”
Tôi nhìn Diêm Quân lần nữa cúi đầu chào,xem ra hắn 10 phần bận rộn mà lại đi trêu chọc tôi kiểu này thì hẳn trong lúc cấp bách đã khó mà tranh thủ thời gian được.Có lẽ là tôi đã nghĩ sai về hắn, khả năng hắn bình thường là một kẻ cuồng công việc cho nên đụng phải một việc có chút vui liền không bỏ đi cơ hội mà đùa giỡn.
Mà tôi thì…Tôi bỗng nhiên trở thành một niềm vui nho nhỏ mà anh ta có trong thời gian rảnh rỗi.
Lúc tôi rời đi. Tôi nhìn vào dấu ấn của Diêm Vương trên lòng bàn tay một cách tiếc nối. Trong chuyến đi này tôi vẫn không thể cắt đứt mối quan hệ xấu xa với tên Vương Quân, Diêm vương ấn có thể để theo tôi suốt cuộc đời không? Nếu không phải cái Diêm vương ấn này cho tôi không ít tiện lợi. Tôi sẽ xóa mọi thứ,tôi nói có lẽ chuyến đi đến cầu Nại Hà có thể sử dụng đến con dấu này.
Lần nữa tôi trở lại ra xe,chỉ gặp một cái xe mới đi tới mà cái xe này bên trên là một nhóm quỷ mới, nhóm quy mới này đưa sự chú ý tới cho tôi.
Bọn hắn đều không có mặt.
Không có lệ khí.
Ra khỏi xe bọn họ đều che mặt lại. Thoạt nhìn giống như ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết, thân không có oán khí,lại toàn là u oán mà không phải là oán hận.Không có gương mặt.
Tôi bỗng nhìn mà nhớ tới phòng khám Lâm Thị,tôi gặp phải người phụ nữ kia. Người phụ nữ nghe vì tư dục của bản thân mà không ngừng đi thu hoạch da mặt của người khác chiếm làm của riêng. Nhưng những người đáng thương kia đâu bọn họ còn sống hay đã chết.
Đám quỷ kia không phải là mạng của người phụ nữ đã đem đổi cho những người đó chứ. Để những người đó tựa như chỉnh chu vẫn tiếp tục sống sót. Nhưng những người phụ nữ kia mặt về sau khi đổi mặt sống qua không được bao lâu sẽ chết.
Tôi nên nghĩ tới nữ quỷ quỳ trên mặt đất với dáng vẻ cầu khóc thành khẩn.Cô ta nói cô ta chỉ cần nhắm mắt lại liền nhìn thấy những người phụ nữ bị đổi mặt kia tìm cô ta mà đòi mạng.
Tôi chỉ sợ đối với những người phụ nữ kia cũng đều là lành ít dữ nhiều.
Đuơng nhiên hết thảy đều chỉ là sự suy đoán của tôi,không có chứng cứ tôi cũng không dám nhận định đó chính là những người phụ nữ vô tội bị hại lấy mất đi gương mặt hay không.
Vậy nên tôi liền hỏi Quỷ sai” Không phải ngũ cung chỉ phụ trách những tên ác quỷ sao.Tại sao những cô gái kia đều không giống như ác quỷ ngược lại càng giống như quỷ chết uổng mạng mà lại không có gương mặt. không phải chỉ là ủy cấp rất thấp sao? Vì sao các cô ấy lại xuất hiện ở Diêm Vuơng điện?”
Tên quỷ sai ra nhìn thoáng qua những nữ quỷ không mặt kia sau đó nói với tôi: “Cô đơn chỉ là khách qua đường sau phải quan tâm nhiều như vậy.?”
Tôi nói:” tôi chỉ muốn hỏi một chút.”
Tiểu Quỷ sai nói:” ngũ cung của chúng ta ngoại trừ thẩm phán những ác đồ bên ngoài còn phụ trách những vụ có tình tiết phức tạp. Các cô gái trẻ tuổi này vô duyên vô cớ bị mất đi khuôn mặt, chết cũng không được Minh Bạch. Mặc kệ đặt ở điện nào đi thẩm vấn trong lòng các cô ấy đều là một nỗi oán hận. Không muốn đầu thai, chỉ muốn Diêm Vương vì mình mà phá án,nhìn xem rốt cuộc ai đã độc ác như vậy mà cứơp mặt mũi của mình.Cho nên vụ án này liền chuyển giờ đến ngũ điện của chúng ta.
À….
Tiếp lấy,Tiểu Quỷ sai nặng nề hơi thở Nói:” Ccũng không biết đến tột cùng mọi chuyện là như thế nào,gần nhất giống như vậy, những vụ án không đầu không oán lại càng nhiều hơn. Cái này cũng không còn tính là vụ án tương đối nhẹ,thật ra nói ở đây là có người ở nhân gian có ý tạo ác.
Cố ý tạo ác..
Đúng vậy tiểu quỷ thở dài nói chính là có ý tạo ác. Thát gia nói người kia có thể là muốn tạo ra những linh hồn tội ác để những linh hồn tội nghiệp oán hận chồng chất đến mức cho dù là canh Mạnh Bà kia cũng không thể rửa sạch tội lỗi của bọn hắn.
“ À! thật là đúng dịp nha,cô nương coi lần này tìm đến thật ra cũng là để hỏi hỏi về việc canh Mạnh Bà đúng không? chẳng lẽ cô nương biết chút gì à.”
Tôi nhanh chóng lắc đầu làm sao tôi dám nói những gì tôi biết nhưng tôi đã có 8 phần ngọn nguồn của tội ác, dám làm điều đó thì thật … Tôi chỉ sợ chỉ có thể là Mạnh Trần.
Muốn tạo ra một linh hồn tội lỗi mà sup Mạnh Bà và đều không thể tẩy được tội ác linh hồn.
Tôi nhớ khi tôi xem công thức nấu ăn của Mạnh Trần những điều trên đã giải thích về hiệu quả của sức mạnh của canh Mạnh bà, và cho dù là tâm hồn tội lỗi gì, ký ức có xấu đến đâu miễn là uống canh Mạnh Bà linh hồn đó sẽ hoàn toàn trống trơn và thay đổi thành tinh khiết,hoàn hảo như lúc mới được sinh ra trên đời.
Nếu như canh Mạnh bà đã mạnh như vậy có thể tẩy hết những tội ác của linh hồn thì cái kia không phải biết bao nhiêu là tội ác..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.