Bây giờ, tôi là Lục thần vô chủ. ( không làm chủ được tinh thần)
Tôi không biết mình nên đi đâu tiếp theo.
Ở âm phủ, tôi chỉ biết một Mình Âm Thao, cũng không biết nơi ở của anh ta, vì vậy tôi không biết phải đi đâu để tìm anh ta.
Chiếc xe dừng lại, rất nhiều người chết đã xuất hiện trong thời gian đó. Khi họ lên xe, tất cả đều nhìn tôi một cách kỳ lạ, tôi đang ngồi dưới hộp đựng tiền, nhưng họ không nhận thấy bất kỳ sự bất thường nào, nhờ vào tro bếp. Bao bọc dương khí cho tôi.
Mất khoảng một hoặc hai giờ để tôi thoát khỏi nỗi đau mất con, mất chồng và không có gì để làm.
Tôi lấy lại lý trí của mình và cuối cùng nhớ ra rằng mục đích chuyến đi lần này là đến âm phủ để tìm huyền thoại hoàn chỉnh về Mạnh Bà. Tìm kiếm Âm Thao chỉ là tiện đường. Miễn sao đó là một con quỷ sống trong âm phủ, dù nhiều hay ít cũng nên có một vài con quỷ biết. Và người lái xe ma trước mặt tôi theo cách nói chuyện dường như cũng là một người tốt, vì vậy tôi cũng có thể hỏi anh ta
: “Đại thúc, tôi có chuyện muốn hỏi ông”
tài xế quỷ nói: “Hỏi đi”
Tôi nói: “Ông biết canh Mạnh Bà không?”
“ canh mạnh bà đó, uống vào rồi liền đi đầu thai”
Người lái xe quỷ thực sự có câu hỏi để trả lời.
Tôi hỏi: “Ông có biết liệu có thảo dược nào trên thế giới này có thể giải được canh Mạnh Bà không?”
” Có những thứ như vậy không?” Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268196/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.