_ Ý người nói là Viên Phỉ Phỉ? Tôi hỏi một cách hoài nghi.
_ Phải. Điều đó có nghĩa là anh ta bị tâm thần phân liệt, Nhưng câu nói hiện tại của anh ta lại rất rõ ràng.
Nhưng tôi nghĩ cũng không thông rốt cuộc Mạnh Trần là như thế nào. Hắn ta nhốt tiểu tinh lại, hiện tại vì cái gì mà lại yêu cầu tôi đem Tiểu Tinh đến trước mặt hắn.
Hắn muốn gặp Tiểu Tinh chẳng phải hắn có thể gặp sao, hắn buông tha cho Tiểu Tinh chẳng phải có thể đi mở cửa sao?…
Vẫn phải nói là.Chứng tâm thần phân liệt của hắn ngày càng nghiêm trọng. Nói không chừng cầm tù Tiểu Tinh chính là Mạnh Trần. Mà muốn thả tiểu tinh ra và yêu nàng tha thiết lại là Lâm Nhuận.
Tôi lo lắng cái chứng tâm thần phân liệt này một giây sau sẽ lập tức lật lọng. Nên tôi ngay tức thì thu lại chìa khóa nói:” Được tôi hiện tại đi thả cô ấy ngay, ngoại trừ cái này ra tôi có cần phải chú ý gì không.?”
Nhưng trước câu nói nói khỏe miệng của hắn cong lên lúc này tôi lại cảm thấy mình đang nói chuyện với chính là Mạnh Trần:” Không có.”
Vậy là tôi không nói thêm gì nữa tranh thủ thời gian xoay người đi.
Lúc tôi rời khỏi phòng thì nhìn thấy trong phòng tiếp khách bên trong là Chu Uyển Kỳ. giờ này mới khẩn trương nhớ đến La Võ và Mỹ Linh.
Nhưng bây giờ tôi không có thời gian để để lo chuyện bọn họ.
Tôi đi ra ngoài vội vàng gửi cho La Võ bản ghi âm mà tôi không có thời gian để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268186/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.