Nhanh lên một chút nha,tất cả mọi người đều đang đợi người đấy. Mao Kiện Khang không vui vẻ nói.
La Võ quay đầu lại bất lực nói không thấy đứa nhỏ.
Làm sao có thể?. Mao Kiện Khang giật nãy cả mình vô ý thức đứng lên. Nhìn thoáng qua cái giường chỉ thấy giữa giường trống không,căn bản không thấy đứa nhỏ đâu cả.
Hắn thẹn quá thành giận, căn bản là không có đứa nhỏ nào hết.” La Võ, nguới dám gạt chúng ta.Đã vậy ngươi phải đi theo chúng ta thôi. “
La Võ vô cùng hoảng sợ.Lúc này hắn cho rằng mình chết chắc,Mao kiện Khang đột nhiên bịch một tiếng ngã sông soài trên mặt đất.Toàn thân run rẩy miệng sùi bọt mép. Sau đó 1 giây lại giống như không có chuyện gì nhảy dựng lên lau bọt mép trên miệng. Hắn quay đâu về phía những cái chuông nắm lấy cái đầu bị đứt và nhanh chóng thắt nút lại.
Đinh linh linh tính chuông lại nhân lên.
Đường thủy ngự miễn.ác linh màu lui.Giọng nói này đích thị là của lão Đạo trưởng,lão Đạo trưởng ngay lập tức lấy ra một chương phù,trong chốc lát tất cả gió âm đều từ cửa trước trào ra ngoài.
Rất nhanh sợi dây buộc những cái chuông lần nữa khôi phục. Dường như đám ma quỷ đã biến mất.
Sơn Kim Hào lau mồ hôi nhanh chóng bước đến đến bên giường,điều này cũng không cần phải tra xét bởi vì nhìn qua thì cũng đã không thấy gì.
Hắn vừa mới hôm qua còn ôm đứa bé sử dụng thuật thông linh vậy mà con bé liền lại không thấy đâu.
Hắn nhặt túm lông đen lên. Rất mềm,rõ ràng là một túm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268175/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.