Chúng tôi.
Hai từ này lập tức gây sốc cho mọi người trong nhà. Vốn tưởng rằng chỉ có một con quỷ gõ cửa nhưng lại không ngờ rằng không chỉ có một.
Kim Sơn Hào Đạo trưởng cũng không còn cách nào bình tĩnh,hắn tranh thủ thời gian tiến đến mắt mèo nhìn ra bên ngoài. Bên ngoài là hành lang đen nhánh.
Đèn hành lang điều khiển bằng âm thanh nên nên chỉ có cảm ứng âm thanh chân thực thì đèn mới có thể sáng lên. Vậy mà bây giờ đứng ở phía ngoài làm một bầy người nhưng đèn chiếu sáng bằng âm thanh lại không một chiếc nào bật.
Đứng tại phía trước chính là một phụ nữ.Trái ngược với giọng nói nũng nịu thì bản thân cô ấy lại không quyến rũ chút nào.Thân thể diễn đầy lá khô và bụi đất, trông như một cái giá đỡ cứng ngắc mà khó chịu dựng ở đấy.
Thời điểm tên đạo trưởng nhìn ra bên ngoài bọn hắn phảng phất cũng có thể cảm nhận được người trong phòng đang chăm chú nhìn, thế là ngang nhau ngóc đầu lên hướng về phía bên đạo trưởng cười ha ha.
Nụ cười này khiến một kẻ cứng rắn như Kim Sơn Hào Đạo trưởng cũng không thể không són ra quần.
Tôi không dám nhìn chằm chằm vào những con ma bên ngoài lần nữa và một người đứng sau cánh cửa bóp chặt lấy trái tim tôi mà nói. – Anh trai Tốt bụng bần-đạo xuất tinh nhiều năm như vậy cũng chưa bao giờ thấy có nhiều quỷ đến thế. Là Võ người mang theo cả một cái nghĩa địa quỷ về mở party sao.
Là Võ cực kỳ vô tội.
Mặc dù Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268173/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.