Chương trước
Chương sau
Watt!!!
Con ma của Sầm Chín Nguyên
Tại sao tôi không biết điều này?
Anh ta cũng có một con ma, vậy anh ta dạy ma của tôi làm gì?
Không Ai ca nói qua cùng tôi, ma quỷ rất là cẩn thận, cũng rất ghen tị, cho nên có ít người nuôi quỷ, nhất định phải cùng khác phái giữ một khoảng cách……
Nhưng……
Sầm Chín Nguyên mỗi lúc trời tối về nhà, vì vậy anh ta không sợ ma của mình. Anh ta cắn tay mỗi đêm và nói với một mối hận thù: “Ngươi có phải là ma bên ngoài không?”
Tất nhiên, ở trên chỉ là trí tưởng tượng màu hồng của tôi, không có bất kỳ trách nhiệm logic nào…
– Tôi cố gắng nén xuống nội tâm trong mình, lúc này mới lên tiếng: Sầm Chín Nguyên trước giờ không có nói qua chuyện này với tôi.
Lệ quỷ nói:
– Ngươi mang theo con gái, hắn sợ ta làm bị thương con của cô.
“ồ”. Tôi không nghĩ tới lại là lí do này, tôi đánh giá nàng:” Tôi nhìn bộ dáng của cô, tựa hồ hồn thể bị thương rất nặng, không hút tinh huyết người đều không thể nói chuyện, có phải là sầm chín nguyên gặp phải đại địch?”
Lệ quỷ tham lam nhìn chằm chằm vào mái tóc của tôi nói:
– Khi hỏi linh cô hứa hẹn nói muốn lấy tóc của cô mà trao đổi, ngươi thật nguyện ý đem tóc ngươi cho ta không?
Tôi tức giận đến ói máu: “Cô cũng là quỷ của Sầm Chín Nguyên, nếu như không phải ta khởi động thuật hỏi linh, cô cũng không cách nào dựa vào đó mà tìm tới ta đây!”
Lệ quỷ cười hắc hắc:
- Sầm Chín Nguyên rất hào phóng, nhưng ta không hào phóng. Người khác ngu ngốc dùng tiền của hắn chi cho cô nhưng kia là chuyện của hắn, không có quan hệ gì với ta. Côi đã hứa hẹn cho ta tóc, vậy ta liền khẳng định đến thu’Thù lao’, mới có thể nói cho ngươi Sầm Chín Nguyên ở nơi nào.
“Được.” Tôi thở dài bất lực, và tôi có thể thấy rằng Lệ Quỷ rất không hài lòng với những gì Sầm Chín Nguyên đã cho tôi. Tôi đoán rằng cô ấy và Sầm Chín Nguyên có mối quan hệ không thể diễn tả …
Lệ quỷ này rất gọn gàng mà linh hoạt, sau khi tôi trả lời, liền lập tức cắt đứt tóc của tôi.
Mái tóc dài mà tôi đã giữ trong ba năm theo gió đến bên Lệ quỷ và sau khi nhận được mái tóc của tôi. Chẳng mấy chốc, cô ta có mái tóc dài trên đầu gối.
Cô ta một bên vui vẻ vuốt ve mái tóc dài của mình, liền một bên lẩm bẩm nói: “hiếm có, lần đầu tiên nhìn thấy có người hỏi linh là dùng mái tóc của mình đến trao đổi, những người khác hỏi linh đều là dùng mười năm hai mươi năm tuổi thọ đi đổi.”
Tôi bình tĩnh nói: “Dù sao ta cùng Sầm Chín Nguyên không tính quen thuộc,nên không cần thiết vì hắn hi sinh quá nhiều.”
Nghe lời này, lệ quỷ cao hứng, trên thân lệ khí đều phai nhạt không ít, còn thiện ý nhắc nhở tôi nói: “Ngươi có thể nghĩ thấu đáo như vậy, lấy mái tóc nhường cho ta, về sau này chẳng mấy chốc tóc lại dài lại thôi.”
Tôi sắp xếp mái tóc ngắn của mình: “Không sao đâu, tôi muốn cắt nó từ lâu. Bây giờ đã nhận được tiền thù lao, cô nên nói cho ta biết, chuyện gì đã xảy ra với Sầm Chín Nguyên?”
– Còn không phải bởi vì ngươi ư?
– Ta? Tôi hoang mang.
Lệ quỷ cười lạnh nói: “Còn không phải bởi vì ngươi muốn tìm Lâm Nhuận? Ngươi ủy thác Chín Nguyên tìm người trước đó lại chỉ nói người kia là một bác sĩ bình thường, không nói cho Chín Nguyên, hắn thực chất là cái dạng người gì!”
Ta không có chút rung động nào: “Hạng người gì?”
- Trời mới biết kia là cái dạng người gì? Dù sao, rất tà ác! Rất cường đại! Lệ quỷ thống khổ ôm lấy đầu đau đớn, mái tóc dài mềm mại bị nàng xúc động vò, sắc mặt tái nhợt, phảng phất như chỉ cần vừa nghĩ tới người kia, khiến cô ấy liền nhớ lại hồi ức kinh khủng.
Tôi thấy thế không ổn, vội vàng nhóm lửa một đốt thêm một cây nhang, đưa tới dưới mũi lệ quỷ, để nàng hút vài hơi, nàng lúc này mới một lần nữa trấn định lại, căm hận mà nhìn chằm chằm vào tôi: Người Chín Nguyên tìm rốt cuộc là ai? Ta đi theo Chín Nguyên bắt qua vô số hung linh ác quỷ, đạo hạnh lại cao ở Hắc Sơn lão yêu chúng ta đều đánh qua, Tại sao người đàn ông này lại mạnh mẽ như vậy? Anh ta rốt cục là ai?
Tôi nói: “Người kia ở đâu? Sầm Chín Nguyên tìm được hắn rồi sao?”
Lệ quỷ tức giận nói:
– Là ta hỏi ngươi trước, ngươi trả lời ta đi!
– Đến trước mặt người kia, tôi sẽ tự nhiên cho cô một câu trả lời thỏa đáng.” Tôi nói.
– Không, ngươi nhất định phải nói cho ta, người kia là ai! Lệ quỷ con mắt đỏ lên, mặt lộ vẻ hung dữ, oán niệm của cô ta đã đạt đến giới hạn, và cô ta sẽ mất kiểm soát bất cứ lúc nào.
Tôi nghĩ định thi pháp khống chế lại cô ta, tránh cho cô ta trốn mất, nhưng cô ta đã cùng Sầm Chín Nguyên ký kết khế ước, có khế ước bảo hộ cho cô ta, tôi không có cách nào thi pháp với cô ta được.
Nếu cô ấy thực sự mất kiểm soát, cô ấy có thể xé toạc tôi bằng sát khí của mình!
Tôi bất đắc dĩ, rút roi đuổi ma ra, nếu như cô ta thật mất khống chế, vậy tôi cũng chỉ có thể là có lỗi với Sầm Chín Nguyên.
– Ngươi đồng ý với ta, lấy tóc của ta, giờ hãy nói cho ta Sầm Chín Nguyên ở nơi nào! Ngươi không thể bội ước, mau nói! Tôi lớn tiếng nhắc nhở cô ta, nhưng là lệ quỷ biểu hiện được hết sức đau đớn.
Cô nhìn chằm chằm vào mắt tôi, há miệng rộng.
Vào lúc này, tôi thấy một cảnh mà ngay cả tôi cũng nghi ngờ chính mắt mình!
Lưỡi của cô ấy
Rớt xuống.
Bị cắt rớt xuống.
Mở lớn khoang miệng để cho tôi thấy rất rõ ràng, rõ ràng!—— Chính là tận gốc rớt mất, giống như là bị một thanh đao sắc bén cắt đứt, đứt ra rất gọn gàng
Tiếp theo, da thịt của cô ta từ phía sau mở ra.
Tựa như một bộ trang phục có khóa kéo ở sau lưng —— vết đao này chính là ở sau lưng của cô ta.
Đây là cắt bỏ da thịt à.
Thật là lợi hại.
Tôi nhớ được thời điểm theo lão Dương đồ tể học tập đao công trong quá khứ, hắn cũng nói qua, có khách hàng chỉ muốn muốn thịt heo, không muốn xương cốt, cho nên lúc bọn hắn làm bán thịt heo, họ cũng cần mài lưỡi dao và bắt đầu từ phần lưng ra tay.
Bởi vì xương sống ở vào phần lưng, mà tất cả động vật lại là có xương sống trung tâm, xương sườn chính là từ chỗ dọc theo xương sống do đó, con dao được cắt từ lưng và sau đó cắt dọc theo xương để cắt một miếng thịt hoàn chỉnh.
Thực đơn Mạnh Bà bên trong cũng có ghi chép liên quan.
Đao pháp này, tôi có thể nhận ra được, là xuất phát từ ghi chép của Mạnh Trần.
Hắn cuối cùng Anh ta đã làm gì với hồn ma của Sầm Chín Nguyên? Tại sao bạn lại cắt con ma như thế trước và để cô ấy đi xa đến vậy?
Chỉ có ba từ trong tâm trí của tôi:
Bị bệnh!!
Tôi nhớ lại lần đầu nhìn thấy hình dạng lệ quỷ, Hóa ra trạng thái của cô ấy như là một cây cung nỏ mạnh mẽ và tôi không biết điều gì có thể giúp cô ấy theo tôi tìm đến để hỏi linh.
Rất nhanh.
Lệ quỷ da thịt tách rời, rơi trên mặt đất.
Khi cô ngã xuống đất, liền bắt gặp không khí và biến thành cát bụi.
Tôi thấy thế, vội vàng thi pháp cố níu giữ lệ quỷ, nhưng tiếc là phản ứng của tôi đã quá muộn, và tôi chỉ có thể giữ một mảnh sườn sau.
Con quỷ của Sầm Chín Nguyên, khi cô ấy đến với tôi, vẫn có thể hơi kiêu ngạo một lúc, nhưng tôi không ngờ nó sẽ kết thúc như thế này. Có vẻ như Mạnh Trần thực sự không phải là một ác linh xấu xa bình thường. Diêm vương đã nhốt anh ta hàng ngàn năm trong mê hồn ti, đoán chừng cũng không đơn thuần chỉ là bởi vì mâu thuẫn gia tộc, mà là hắn vốn là quá ư tà ác hung tàn.
Lúc này,cái lưỡi rơi xuống đất và nhảy lên, gõ xuống đất và phát ra một giọng nói đờ đẫn:
“Người đàn ông đó, trên chuyến tàu cuối cùng …!!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.