Bên ngoài ngược lại không có thay đổi gì.
vẫn là toa xe tang đen u ám, gió âm thỉnh thoảng động cái rèm che giường, nhìn như yên tĩnh, lại tựa hồ không yên ổn tĩnh.
Tâm trí tôi vội vã muốn tìm được con gái, liền định kéo cái màn giường ra, kiểm tra từng chỗ nằm,nhưng chỉ mới mở rèm cửa của một chiếc giường gần đó, Sầm Chín Nguyên tóm lấy tay tôi và nói với tôi, bất lực và hạ giọng: Đồ ngốc! cô có biết cô đang làm gì không?”
người bị ném ra ngoài không phải người thân của ngươi,, ngươi đương nhiên sẽ nói như vậy! Tôi dùng sức hất tay hắn, nhưng mà tôi thực sự yếu đuối, căn bản thoát không nổi hắn.
Hắn thở dài, kiên nhẫn cùng tôi phân rõ phải trái: Cái này bất kể nói thế nào, đều là chuyến xe lái về phía Hoàng Tuyền, xe này bên trông vong linh đều là công dân âm phủ và được quan âm bảo hộ. Kéo tấm màn này tương đương với việc niêm phong một xác chết vào quan tài., người sống không thể tuỳ tiện mở quan tài quấy rầy người chết yên giấc, điểm này, chẳng lẽ lúv cô ngươi học pháp, sư phụ cô không có dạy qua cô sao?
Không có! Tôi thử một lần nữa, nhưng y nguyên không tránh thoát được sự khống chế của hắn, thế là tôi lập tức dứt khoát cúi đầu hung hăng cắn, thừa dịp hắn bị đau, tôi liền mau chóng chạy đi, nhanh chóng vén mấy tầm rèm giường bên cạnh lên.
Phía sau rèm, cái gì cũng không có.
thậm chí những bóng ma lờ mờ ẩn hiện trước đây đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268144/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.