“Có thể … nhưng cũng không thể … rời khỏi … để con cô… ở lại … ở đây!” Tiểu Hạ đau khổ nói.
“Nó là một con ma …”
Trước khi tôi nói xong, tôi nghe thấy một đứa bé khóc trong nhà vệ sinh.
Như đã nói, mẹ và con ở cùng nhau.
Những lời này cũng không lừa dối tôi.
Mặc dù tôi chưa chuẩn bị cho “tai nạn” này cho đến bây giờ, đột nhiên trở thành “mẹ” cũng khiến tôi mất cảnh giác, nhưng khi nghe tiếng con khóc, tôi bỗng thấy đau nhói và tôi hơi buồn.
Tôi thở dài và gật đầu, khi cô ấy giúp tôi trở lại.
Nhưng ngay khi tôi trở lại nhà vệ sinh, tiếng khóc đã ngừng lại.
Tôi lập tức phát cáu: “Nhóc có muốn tôi đi, hay nhóc muốn tôi ở lại và đi tìm? Ý nhóc thế nào?”
Không có phản hồi.
“Ác ma nhỏ, con là một ác quỷ nhỏ bé!” Tôi chán ghét nghiến hàm răng của mình,. Từ khi tôi sinh con ra tất cả như một trò đùa.Tôi thực sự nghi ngờ rằng ngay khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này, nó sẽ lại khóc!
Tôi thực sự không có sự kiên nhẫn bình tĩnh như bao người mẹ, giận dữ nói: “Ban đầu là tôi sai nhưng bình tĩnh mà nói đó k phải lỗi của tôi. Nếu bây giờ nhóc không ra tôi sẽ rời khỏi đây và tôi hoàn toàn không có lỗi!!”
không trả lời bất cứ điều gì.
Tôi thực sự không thể làm gì với nó vì vậy tôi quay lại và nói với Tiểu Hạ “Đi xuống và xem nó ở đâu.”
Biểu hiện của Tiểu Hạ thật khó coi
Than ôi.
Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268104/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.