Người đến chính là Âm Thiện, Âm viện trưởng.
Tôi hơi kinh ngạc khi nhìn thấy hắn cúi chào đối Âm Thao, khiến tôi là có chút giật mình, bởi vì Âm Thiện ở trước mặt tôi lúc trước cũng là có chút không thèm để tâm tới Âm Thao, cho tôi một cảm giác chính là hai người là đồng nghiệp, hơn nữa chức vụ còn bằng nhau. Thật sự không nghĩ đến, cái tên Âm Thiện này thấy Âm Thao lại phải cúi chào, thái độ ở trước mặt tôi cùng với bây giờ khác nhau hoàn toàn, cho nên tôi mới có thể giật mình:
Ơ, thì ra anh ta cũng phải cúi chào??
Âm Thao hỏi: "Ngươi không có nói qua quy định của các ngươi về nơi này cho cô ấy biết hay sao? "
Âm Thiện đáp: "Trước khi xuất viện cô La đã nằm ở trên giường bệnh dưỡng thương hẳn một tháng, cũng không đi ra khỏi phòng bệnh được, cho nên hạ quan có nói hay không nói ra quy định cũng không có gì liên quan cả. "
"Làm sao lại không có gì liên quan! "
"Chẳng lẽ Thập Nhị gia tới đây lần này, không phải để đón cô la xuất viện hay sao? "
"......"
"Không phải? " Âm Thiện trở nên lúng túng: "Tôi cho rằng cô La cũng chỉ là tạm thời ở chỗ này."
Âm Thao thở dài một hơi: "Vụ án này ở nhân gian đúng thật là quá khó để giải quyết. "
"Chuyện này..... Thập Nhị gia định cho cô La ở lại Viện trong bao lâu vậy? "
"Ba năm đến năm năm."
Đoàng!!!!
Đừng nói đến Âm Thiện, mà ngay cả tôi cũng xuýt chút nữa mà té ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268052/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.