Ôn như ca cười ngây ngốc, dường như là không hiểu Bao Thị đang nói gì.
Bao Thị chỉ biết thở dài, nói: "Ta cũng chẳng muốn so đo với con bé ngốc như con làm cái chi? Nhưng mà chỉ là thương con bây giờ chỉ có một thân một mình như vậy, Ngoài Từ gia chúng ta chấp nhận con, từ nay về sau cũng không ai chịu nuôi một người vừa điên vừa khùng như thế, tuổi lại cũng lớn như thế này nữa...."
Bà ta cũng không muốn nói gì với Ôn như ca nữa, mà cầm đôi đũa lên bắt đầu thử các món ăn trước mặt.
Ôn Như Ca loanh quanh ở trong phòng bà ta một lát, sau đó dường như là cô ta bị hấp dẫn bởi một cái gì đó ngoài kia mà cười cười ngây ngô rồi đi ra ngoài.
Bao Thị cũng không có ý giữ cô ta lại, mà để cô ta cứ thế đi ra ngoài.
Thần thức của Phương Tình Nhi lúc này vẫn đang trốn trong một góc tường để nhìn trộm Bao Thị, tôi cảm thấy cô ta lúc này vô cùng vui sướng bởi vì cô ta biết trong các món ăn kia có thêm thứ gì.
Những cô gái ở căn nhà này đều rất căm ghét hai mẹ con Từ dương, Cho nên, đối với bữa yến tiệc ngày hôm nay, cũng là thứ mà họ kì vọng được trông thấy nhất, và cũng cảm thấy sung sướng hưng phấn nhất lúc này...
Đúng lúc tôi muốn nhắm hai mắt lại, để tránh đi cảnh tượng nhẫn tâm trước mắt, đột nhiên có một luồng ánh sáng đột nhiên chiếu thẳng vào làm chói mắt tôi!
Kẻ nào động vào nắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-am-duong/1268039/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.