Đào Tuyết vừa bước vào cổng trường đã thấy Quỳnh đứng đợi cô. Hai người mỉm cười chào nhau.
"Ai da, bà làm cái gì mà lâu thế. Tôi thấy xe bà đậu từ lúc nãy rồi cơ mà"
Đào Tuyết nghĩ đến cảnh trong xe ô tô mà đỏ mặt, không dám nhìn thẳng Quỳnh. May mắn chủ đề này cô ấy cũng không tra nhiều, hai người sóng bước đi vào lớp.
Vì ba ba xin nghỉ bệnh nên lúc cô vào lớp mọi người liền hỏi han vài câu.
Đột nhiên có ai đó nói.
"Ê, Đào Tuyết khai thật bà với Dương có cái gì không?"
Cả người Đào Tuyết run lên. Bởi vì mấy ngày trước có ba ba bên cạnh nên cô cũng không nghĩ đến Dương. Bây giờ đột nhiên nhắc lại, cô chỉ cảm thấy cả người run rẩy sợ hãi. May mắn mọi người không có để ý thấy động tác nhỏ của cô, mọi người lại bàn tán.
"Haiz, từ hôm cậu nghỉ nghe nói Dương cũng không đi học nữa. Chúng tớ còn tưởng có gian tình gì chứ ~"
Quỳnh là người duy nhất thấy sự khó chịu của Đào Tuyết, cô vội vàng xua đám người về chỗ sau đó ân cần hỏi han.
"Sao vậy? Chưa hết ốm hả, trông nhợt nhạt quá"
Đào Tuyết cười gượng một cái lắc đầu ý không có gì. Quỳnh thấy thế cũng không gặng hỏi nữa, quay lên chuẩn bị bài tập.
Giờ mọi người nhắc lại Đào Tuyết mới nhớ Dương, không biết sau khi bị đánh cậu ta đã đi đâu? Còn nữa vụ quay phim, cô hơi lo lắng cậu ta quay được. Ba ba tuy nói cô yên tâm nhưng trong người cứ thấp thỏm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hoach-tro-thanh-vo-cua-ba/26819/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.