Tình dậy, ngồi trong căn phòng lớn nhìn ra ngoài của sổ đầy cánh đồng hoa Hoa Tiểu Mạn ngơ ngẩn. Không khí im lặng, căn phòng chỉ có một mình tiểu Mạn. Lúc này tiểu Mạn đưa tay mở cánh cửa số ở trước mặt ra
Luồng gió mát lạnh lướt qua làn da cô, nhắm mắt lại. Tiểu Mạn để cho mọi mệt mỏi, âu lo bây theo gió. Những gợn sóng trong tâm cô dần lắng xuống
" Vào đây đi Hoắc Lăng, em biết anh ở ngoài đó"
Mở cánh cửa bước vào, Hoắc Lăng trên tay cầm thêm một bó hoa, anh đi tới đặt bó hoa vào lọ. Nở nụ cười nhẹ nhàng với tiểu Mạn
" Em dậy rồi à? Cơ thể sao rồi? Còn mệt không?"
" Em không sao, ngày mai chúng ta đi nhắm bãi biển đi " Hoa Tiểu Mạn nhìn phía ngoài cửa sổ mà nói
" Ừ " Hoắc Lăng nhẹ nhàng trả lời
Nhìn ra ánh hoàng hôn bên ngoài cửa sổ Hoa Tiểu Mạn tràn đầy hồi tưởng, quá khứ cô đã từng ở một nơi giống nơi này. Nhưng nơi đó không chỉ có hoàng hôn có cánh đồng hoa bạt ngàn mà còn có cha mẹ
Ngồi nhìn bên ngoài, trong tâm trí Hoa Tiểu Mạn hiện lên hình ảnh cha mẹ cô đang ngồi bên cạnh. Họ mỉm cười xòa đầu cô, ôm cô vào lòng
Chợt tiểu Mạn nhìn qua, bóng dáng họ từ từ tan biến. Nước mắt trên khoé mi tuông ra, tiểu Mạn ôm chầm lấy Hoắc Lăng đang ngồi bên cạnh mà khóc
Im lặng ôm tiểu Mạn trong lòng, Hoắc Lăng để cho cô rút hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-ha-ket-tinh/3429002/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.