Buổi sáng sớm, 1 giờ đêm Hoa Tiểu Mạn từ trên giường rời dậy, cô nhẹ nhàng bước ra khỏi nhà
Tiểu Mạn đi đến công ty của mình, cô mở cửa. Một đường đi thẳng lên sân thượng của toà nhà. Bước đến, cô ngồi bên mép của toà nhà
Những luồng gió lướt qua trên mái tóc cô, làm cho mái tóc tung bay. Nhắm nhìn những ngọn đèn chỉ còn le lói ở phía dưới, cô không khỏi rơi lệ
Tiểu Mạn nhớ gia đình rồi, nhớ những ngày tháng ở bên cha mẹ. Cha cô từng nói ông thích sự yên tĩnh của màn đêm, nên lúc còn nhỏ cả gia đình cô thường xuyên leo lên toà nhà cao vào giờ này
Giọng nói Hoa Tiểu Mạn run run, tràn đầy nghẹn ngào
" Cha ơi! Mẹ ơi! Con nhớ hai người quá "
Nằm xuống nền đất tiểu Mạn nhắm mắt lại, để bản thân có thể trải nghiệm một chút dư vị của kí ức
Đột nhiên có tiếng " Sột soạt " làm phá vỡ giấc mộng của cô. Mở mắt ra, tiểu Mạn ngồi bật dậy. Cô cảnh giác nhìn xung quanh
" Ai đấy "
" Là tôi đây " Tiếng của một người đàn ông vang lên
Nghe vậy Hoa Tiểu Mạn thở phào
" Phù, anh trai, anh làm tôi sợ chết mất"
Ngồi xuống bên cạnh người đàn ông cười lớn
" Ha ha ha, cô đừng chọc cười tôi. Lúc nãy mà tôi tiến thêm một bước thì cái mạng quèn này chắt không dữ được mất "
Trên tay Hoa Tiểu Mạn, một con dao sắt bén đang nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-ha-ket-tinh/3402528/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.