Khó khăn lắm mới ngủ được, bây giờ lại bị đánh thức Hoa Tiểu Mạn quay lại nhìn vào cánh cửa bên cạnh. Cô tiếc nuối với số thuốc đã uống, cô còn tiếc hơn với giấc ngủ của mình
Bây giờ cô có vào trong lại thì cũng không thể tiếp tục uống thuốc nữa, nếu cưỡng ép uống tiếp thì thực sự sẽ xảy ra chuyện
Ngồi dựa vào tường Hoa Tiểu Mạn uể oải, thuốc còn dư lại trong người cô làm cho cả người cô rã rời nhưng nó không đủ làm cho cô một lần nữa chìm vào giấc ngủ
Hai mắt tiểu Mạn mở to, cô ngồi tính kích thước của những tấm gạch trên nền. Không mắt ngắm mắt lại để lại thấy hình ảnh đáng sợ. Tiểu Mạn cứ tính cái này xong, lại tìm cái khác để tính
Vì đã 1 giờ đêm nên chẳng ai ra ngoài, ngồi một mình trong hàng lang dài. Hình ảnh của cô rất cô đơn
Bên này ở trong nhà Hoắc Lăng đang rất tức giận, anh dọn hết đống thuốc bỏ vào thùng rác. Bật ti vi lên để hạ nhiệt. Vào khoảng khắc anh thấy cô nằm bên cạnh đống thuốc, anh rất sợ hãi, sợ người trước mặt mình sẽ rơi đi
Ngồi được một lúc Hoắc Lăng cũng đã bình tĩnh lại, lúc này anh rất lo lắng cho cô. Đi đến trước cửa, anh nhìn qua khe cửa ra ngoài, anh không thấy ai bên ngoài cả
Sợ hãi, anh mở cửa ra. Bước ra, anh chạy đi tìm cô
Thấy anh ra ngoài, cô vội vàng lên tiếng
" Hi, anh ra ngoài rồi à "
Nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-ha-ket-tinh/3402525/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.