Nhắm mắt lại Hoa Tiểu Mạn đứng cảm nhận bầu không khí trong lành của rừng sâu
Đã lâu rồi cô chưa bước vào đây, hôm nay cô nhất định cảm nhận sự khích thích của nơi này. Nhìn qua Hoắc Lăng, cô cười tươi
" Nào Hoắc Lăng, cùng em leo núi thôi "
Nhìn vào ngọn núi đứng cao sừng sững ở trước mặt, Hoắc Lăng không khỏi hoài nghi
" Ngọn núi này rất cao đó, không có đồ bảo hộ thì không an toàn. Chúng ta không nên leo thì hơn "
Hoa Tiểu Mạn vỗ vai anh
" Như thế mới kích thích chứ "
Cô dốc hết sức mình chạy nhanh về phía trước cảm nhận mùi hương của rừng núi
" Đừng suy nghĩ nữa đi thôi "
Nhìn cô đã chạy đi xa Hoắc Lăng cũng bất lực, anh đành phải chạy theo cô. Trước khi vào núi anh đã cẩn thận gọi điện cho quản gia thông báo vị trí của anh để đề phòng có chuyện gì bất rắc xảy ra
Ngọn núi này cô đã trèo từ nhỏ đến lớn, nó như một căn cứ bất khả xâm phạm của cô bởi vì cha mẹ cô đã mua lại ngọn núi để làm quà sinh nhật 9 tuổi của cô
Dù trên người không có bất kì dụng cụ gì nhưng Hoa Tiểu Mạn đã nhanh chóng trèo lên gần đỉnh núi
Từ vị trí cô đang đứng nhìn xuống, phía dưới là khung cảnh rừng thông bạt ngàn, khung cảnh rất hùng vĩ
Chợt từ trên cao có một hòn đá lớn rơi xuống.Hoa Tiểu Mạn hốt hoảng, cô la lớn
" Hoắc Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-ha-ket-tinh/3402517/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.