Hoa Nguyệt Phong ghé sát vào tai cậu, dùng thanh âm nhẹ như lông hồng thủ thỉ, từng lời từng chữ như hóa thành bàn tay nhỏ vô hình gãi vào tai.
Lâm Chiêm không thể bình tĩnh được nữa, dùng sức né đi cái ôm, che lại gò má chạy về phía hồ nước. Hoa Nguyệt Phong lập tức đuổi theo, lúc cậu xuống nước y cũng theo đuôi.
Nhiệt độ của hồ rất cao, ngâm mình trong đó như đang ở một mùa khác, cho dù thân trên nổi trên mặt nước cũng không thấy lạnh chút nào.
Tứ chi ngâm dưới nước nóng cứ ửng đỏ cả lên, nhưng vậy cũng giúp cậu bớt lúng túng, Lâm Chiêm hạ tay từ trên má xuống, ngâm mình trong suối nước nóng, hưởng thụ cảm giác thân thể nhẹ nhàng khoan khoái.
Hoa Nguyệt Phong dừng lại không đuổi theo nữa, Lâm Chiêm lấy hết can đảm quay đầu nhìn lại, thấy y đang xối nước lên vai.
Nước hồ thấm ướt tố y trên người, dán sát đường cong cơ thể, hình thể của y lộ ra rõ ràng. Cánh tay rắn chắc, eo nhỏ vai rộng, đường nét khỏe khoắn khắc họa qua từng chi tiết, cụ thể mà sống động.
Làn nước thấm ướt mái tóc dài của y, không buông xõa rũ xuống lưng thì cũng tùy ý đáp trên vai như vẩy mực, bật lên dung nhan tuyệt sắc cùng nước da trắng ngần.
Theo chuyển động của xương bả vai phác hoạ ra đường nét xương quai xanh, lõm sâu xuống càng thêm đẹp mắt. Hơi nước phủ quanh thân y, như là xuất dục mỹ nhân nhiếp hồn câu phách.
Lâm Chiêm ngơ ngác đơ ra một hồi, tới tận khi người nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-lay-long-nhan-vat-phan-dien/1108984/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.