---•---
Tống Thanh Thời để lại phương án điều trị, giao chuyện xử lý vết thương sau đó cho y quán ở trấn trên, rồi đến hiệu thuốc chuẩn bị một số dược liệu thường dùng, mua một lò luyện đan mới, chuẩn bị có cơ hội thì sẽ mở lò luyện đan. Thân là một y sư, trong tay có thuốc, trong lòng mới không hoảng hốt.
Không biết Phượng Quân đã đi đâu tìm được một chiếc pháp thuyền, đưa mọi người đến Thiên Võ Môn.
Khi xuất phát, ông chủ khách điếm dẫn thê tử ra tiễn, miễn hết tất cả phí dụng, còn chuẩn bị đủ loại nguyên liệu nấu ăn, tu sĩ và người nhà của những người bị thương đang điều trị ở trấn trên cũng tới, bọn họ cười đưa cho Tống Thanh Thời rất nhiều quà cảm ơn.
Tống Thanh Thời từ chối, chỉ giữ lại mấy giỏ trứng gà, cho Tiểu Bạch ăn.
Dưới sự dẫn dắt của tiên thú, pháp thuyền chậm rãi bay lên không trung, Tống Thanh Thời đứng bên cửa sổ, nhìn thị trấn thôn quê, khắp nơi đều tỏa khói bếp, núi sông giang hà, phong cảnh vẫn như cũ, nhưng lại có vài chỗ không giống với trong ký ức... Y suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc cũng phát hiện, hình như thế giới này đã không còn nô lệ.
Trong trí nhớ của y, hầu hết phàm nhân đều là nô lệ của tu sĩ, bị đối xử như heo chó, không biết phản kháng, chết lặng mà sống. Hiện giờ, y thấy không ít cửa hàng và tiệm cơm đều do phàm nhân kinh doanh, trong nhà xưởng cũng có không ít thợ thủ công phàm nhân, hiệu thuốc hay y quán cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-cuu-nham-vai-ac/975859/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.