---•---
Dược Vương Cốc nhấc lên một làn sóng học tập nồng nhiệt.
Tống Thanh Thời kêu người đặt làm ba tấm biểu ngữ treo trong lớp học, bên trái viết: Cố gắng học tập, mỗi ngày tiến về phía trước. Bên phải viết: Thành công đến từ kiên trì, chấp nhất tạo ra kỳ tích. Chính giữa viết: Nhân tâm nhân thuật, chữa bệnh cứu người.
Thanh Loan sắp bị tài liệu học tập đập cho điên rồi, mỗi ngày mười hai canh giờ thì đã có hết mười canh giờ là đang đọc sách làm bài, tuy nàng lòng son dạ sắt, cũng không chịu đựng nổi, nhưng mà khi nhìn biểu tình đáng sợ như cười như không của Việt Vô Hoan, nàng lại cảm thấy mình vẫn còn có thể tiếp tục, dù sao thì đọc sách cũng vẫn tốt hơn làm việc ở Hình Đường như trước kia...
Nàng mệt đến nỗi không rảnh trông chừng ai nữa, chỉ có thể để cho bọn nhỏ tự học.
Cuối cùng Vinh Diệp cũng tìm được cơ hội phát huy, mỗi lần tôn chủ tới lớp kiểm tra bài tập, hắn đều thử đến gần, chọc cho tôn chủ vui vẻ. Vinh Diệp trời sinh đã có dung mạo đáng yêu, ăn mặc đẹp đẽ, có chút gì đó khá quen thuộc, đặc biệt rất giỏi nói đùa, cân đối vừa đủ, mỗi lần đều có thể làm mọi người ôm bụng cười to, khiến cho bầu không khí trở nên rất náo nhiệt.
Tống Thanh Thời không hiểu buồn cười ở chỗ nào, y nhìn mọi người đều cười, sợ không hợp với bọn họ, nên cũng mỉm cười theo.
Y không ghét bầu không khí học tập vui vẻ như vậy, cũng không ghét học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-cuu-nham-vai-ac/975829/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.