---•---
Tửu lượng của Tống Thanh Thời thật sự quá kém, mê mê mang mang mà ngủ mất rồi...
Việt Vô Hoan cõng y về quán trọ, giúp y rửa mặt, cởi áo ngoài, đắp chăn đàng hoàng, sau đó ngồi ở bên giường rối rắm một lúc lâu, cảm thấy dáng vẻ y say rượu thật mỹ vị, nhưng lại cảm thấy hành vi sau khi say rượu của y tương đối mất khống chế, sẽ khiêu chiến tự chủ của mình, cuối cùng vẫn quyết định sau này để y ít uống thì hơn.
Chuyện tối hôm nay là ngoài ý muốn.
Ngoài cửa sổ bay đến vài con cổ trùng dẫn theo đom đóm, đó là tín hiệu do người kia phát tới.
Nếu tôn chủ đã ngủ, vậy thì mọi người cũng nên lộ ra mặt thật, xử lý cho xong chuyện vui sướng này.
Việt Vô Hoan buộc tóc dài, sửa sang lại quần áo, đi dọc theo con đường mà cổ trùng đánh dấu, bước đến nơi cần đến.
Ở ngoại ô thành Nam Hải, trong một ngôi miếu Sơn Thần bị bỏ hoang, vô số cổ trùng và rắn độc bò lúc nha lúc nhúc, lần lượt di chuyển, xấu xí quỷ dị, tựa như khổ hình sái bồn¹ khủng bố nhất trong truyền thuyết, khắp nơi đều là hơi thở của tử vong. Có lẽ Hạo Long đã sớm bị ném vào núi hoang trước khi ma tính của hắn phát tác, tránh cho bị phát hiện khác thường.
¹Sái bồn: một hình phạt thời xưa, đào một cái hố lớn, rồi thả những con vật có độc như rắn, bọ cạp, ong... vào trong hố, sau đó ném người có tội xuống hố.
An Long lẳng lặng ngồi trong sái bồn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-cuu-nham-vai-ac/975820/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.