---•---
Việt Vô Hoan phát hiện tôn chủ nhà mình bắt đầu trở nên dính người, y vẫn luôn đi theo mình, muốn thử nói chuyện phiếm, ví dụ như về thời tiết hôm nay, hoa mẫu đơn ở trong vườn, chim chóc bay ngang qua bầu trời, hoặc là món gì ăn ngon. Liệu những việc này có liên quan gì đến quyển bí tịch kết giao giữa thầy trò mà y trộm giấu đi không cho mình xem hay không?
Hắn thoáng ép hỏi Yến Nguyên Tiên Quân một chút.
Yến Nguyên Tiên Quân không dám chọc vào kẻ điên, lập tức nói ra hết mọi chuyện.
Sau khi Việt Vô Hoan biết được ngọn nguồn, cảm thấy vô cùng thú vị, hắn tràn đầy phấn khởi đóng vai một đồ đệ ngoan, cùng chơi với sư tôn nhà mình.
Thật ra Tống Thanh Thời không biết cách nói chuyện phiếm, mặc kệ nội dung gì, cứ đến ba câu là sẽ chết.
Việt Vô Hoan thích xem dáng vẻ y vắt óc suy nghĩ, moi hết cõi lòng, liều mạng tìm từ để nói chuyện với mình, thật sự quá đáng yêu, ngẫu nhiên thấy y không thể tiếp tục được nữa, còn sẽ giúp mở một đề tài mới, làm cho thời gian tẻ ngắt ngắn đi một ít.
Trước khi ngủ, Việt Vô Hoan phát hiện Tống Thanh Thời lại một lần nữa bò giường, dựa vào gối của hắn, trong tay cầm quyển Tập Truyền Thuyết Khang Khúc, vô cùng nghiêm túc nói: "Chúng ta kể chuyện trước khi ngủ đi."
Việt Vô Hoan nằm lên gối, nghe y bắt đầu đọc truyện ngụ ngôn về lão hổ và thỏ trắng, có hơi sững sờ, cảm giác giống như về lại lúc nhỏ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-cuu-nham-vai-ac/975816/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.