---•---
Tống Thanh Thời cầm bút lông, suy nghĩ thật lâu cũng không biết nên viết phong thư này như thế nào.
Y là một người thuần khoa học tự nhiên, nếu kêu y viết luận văn khoa học, số liệu thí nghiệm hoặc là tranh luận học thuật, dù viết hàng vạn chữ cũng không thành vấn đề, nhưng đây lại là một bức thư cá nhân yêu cầu phải biểu đạt tình cảm, viết ra cũng chỉ là khô cằn, không khác mấy với thư từ dành cho công việc hay là các loại báo cáo công văn.
Ngày thường viết thư gửi cho An Long đều là báo cáo nghiên cứu và thí nghiệm tâm đắc là chủ yếu...
Hiện tại, y đang vắt óc suy nghĩ, cuối cùng viết một dòng bằng hữu An Long của ta để mở đầu bức thư, sau đó giấu đi chuyện độ kiếp của Việt Vô Hoan, chỉ dùng ngữ khí bình dị nói ra việc mình bị trọng thương ngoài ý muốn do gặp phải lôi kiếp, nên Việt Vô Hoan mới phải bất đắc dĩ giữ bí mật về chuyện này, bôn ba cứu chữa cho y, trong đó bốn chữ "Ân tình cứu mạng" viết đặc biệt đậm và đen, sợ người nào đó làm bộ mắt mù không nhìn thấy, cuối cùng là cảm tạ hắn đã lo lắng cho thân thể của mình, xin hắn đừng tiếp tục hủy đi độc trận nữa, mà hãy bước vào từ cửa chính.
Sau khi Tống Thanh Thời viết xong thì kiểm tra lại mấy lần, lại để cho Việt Vô Hoan giúp y nhìn xem có chỗ nào cần bổ sung thêm hay không, sau khi xác nhận không có sai sót gì thì mới bỏ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-cuu-nham-vai-ac/975797/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.