---•---
Tạ Khuyết là tên lừa đảo, miệng toàn lời nói dối, mỗi một câu hắn nói đều không đáng nghe.
Căn bản Tống Thanh Thời không muốn nói chuyện cùng hắn, đóa Hắc Liên trong tay lại nở rộ lần nữa, bốn phiến lửa độc bao lấy tay chân của Tạ Khuyết, muốn ăn mòn cả xương thịt. Tạ Khuyết nhanh chóng kéo mặt dây chuyền bằng ngọc trên cổ xuống, trận pháp phòng ngự màu vàng kim được mở ra, chắn lại hơn phân nửa công kích, mặt dây chuyền bị kịch độc nhuộm thành màu đen, sau đó hóa thành bột mịn, dư thế của lửa độc vẫn chưa giảm, ăn mòn hai chân của hắn thành vô số điểm đen, sau đó chậm rãi lan rộng ra toàn thân.
Thiên tư tu hành của Tạ Khuyết vốn bình thường, nhưng buôn bán nô lệ nhiều năm, vẫn có thể lấy ra vài món pháp bảo để hộ thân.
Hắn xụi lơ trên mặt đất, dùng tay chậm rãi dịch về sau, cả người run rẩy, trong miệng không ngừng cầu xin: "Tôn chủ tha mạng, đồ, đồ vật của ta, đều tặng hết cho ngươi... Nếu tôn chủ thích Vô Hoan... Vậy, vậy đứa nhỏ tên Minh Hồng này, rất giống Vô Hoan lúc còn bé, ngươi, ngươi có thể mang về nuôi..."
Minh Hồng ngây ngẩn cả người, không rõ lời này là có ý gì.
Tạ Khuyết nhìn ra tâm tư của Tống Thanh Thời, vừa chậm rãi dịch về sau vừa dụ dỗ nói: "Lúc Vô Hoan lớn bằng hắn, cũng là ăn mặc như vậy... Nhìn thì quy củ, nhưng thật ra rất nghịch ngợm, tôn chủ nhìn kỹ gương mặt của Minh Hồng xem, ngoại trừ đôi mắt, toàn bộ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-cuu-nham-vai-ac/975792/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.