---•---
Một đêm đó An Long không thể nào ngủ yên, trong mộng đều là gương mặt của yêu nghiệt kia, đánh không được, mắng không xong, vô cùng thử thách ý chí...
Hắn bị sống sờ sờ doạ cho tỉnh giấc, lần đầu cảm thấy hốt hoảng thành cún chết trong loại chuyện này.
An Long tức giận mắng vài câu thô tục, vui vẻ chạy đi tìm tiểu khả ái để chữa khỏi vết thương trong tâm linh, lại thấy Việt Vô Hoan đang báo cáo công việc với Tống Thanh Thời trong phòng nghiên cứu. Hắn lén lút tránh né, lại bị Việt Vô Hoan phát hiện, nở một nụ cười phong tình vạn chủng với hắn, hắn lập tức muốn trèo tường bỏ chạy, tránh cho bản thân nhịn không được, lấy cổ trùng ra thu thập tên yêu nghiệt này.
Tống Thanh Thời mê mang: "Tại sao An Long lại chạy? Chẳng phải hắn muốn làm bạn với ngươi sao?"
Việt Vô Hoan mỉm cười: "Ta cũng không biết."
An Long: "..."
Hắn tức giận, hắn quyết định trả thù.
Đường đường là Tây Lâm Cổ Vương hành tẩu trên giang hồ, có tiếng hung ác hiển hách, ai ai cũng phải sợ hãi, sao có thể bị một tên tiểu tu sĩ Luyện Khí bắt chẹt?
Hắn cân nhắc đến điểm mấu chốt của Tống Thanh Thời, sau đó lén lấy ra một con Huyễn Cổ. Huyễn Cổ không phải là cổ trùng hại người, nó chỉ có thể cảm thụ dục vọng trong nội tâm và trong bản tính của con người, sau đó chế tạo ra ảo cảnh tương ứng để thỏa mãn. Ảo cảnh được đắp nặn sẽ rất chân thật, rất tốt đẹp, phần lớn đều là mộng xuân tùy ý phóng túng. Hắn thường xuyên dùng để ứng phó với những nữ nhân quấn lấy mình, ngẫu nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-cuc-cua-viec-cuu-nham-vai-ac/975786/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.