Cảnh tượng ở lầu dưới không hề liên quan gì đến người trên lầu hai. Trì Cách và Khương Lâm Tình vẫn đang ôm nhau, không đi xuống nhìn những cây đại thụ trong giới nghệ thuật đang ồn ào.
Sau khi mọi người yên tĩnh lại, Đổng Thiên Diệp run rẩy nói: “Đây là vu khống, không có chứng cứ, vu khống.”
Chu Tục cười nói: “Thầy Đổng đừng nóng, bản ghi chép còn chưa chiếu xong mà. Có lẽ vừa nãy chẳng qua chỉ là thầy Tam Thủy Dã đang đùa chút thôi.” Mà anh ấy đang nói thật.
Đổng Thiên Diệp không muốn nghe tiếp nữa: “Cái này mà đùa giỡn gì, cái này là đang vu khống làm nhục tôi, tôi xin tạm biệt trước.”
Không biết ông ta có phải thật sự tạm biệt mọi người không, nhưng Khương Lâm Tình không nghe được giọng nói của ông ta nữa.
Chu Tục thì làm như không có gì xảy ra: “Mọi người, tôi còn có lời chưa nói xong.” Anh ấy tiếp tục diễn giải.
Khương Lâm Tình đột nhiên hỏi: “Anh và anh Chu có hẹn trước rồi sao?”
Trì Cách thu hồi ánh mắt: “Mặc dù Chu Tục vẫn còn chưa phải là anh rể anh, nhưng nếu nói phải đứng về phe nào, thì anh ấy chắc chắn sẽ đứng về phía nhà họ Trì.”
“Không ngờ Đổng Thiên Diệp lại là người hèn hạ như thế.” Cô hỏi: “Không bàn về sự nghiệp thành công của ông ta, lại là người thầy có tên tuổi lớn, chúng ta có thể đánh bại được ông ta không?”
“Phụng Cao Cư là nền móng của ông ta.” Trì Cách nói: “Anh thấy phong cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3516979/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.