Ở chỗ này có lưu lại một vài tác phẩm của Trì Diệp, dưới tác phẩm còn có ký tên “Phụng Cao Cư”, cũng chỉ còn lại mấy bức thôi. Năm đó ông ấy có quan hệ tốt với Đổng Thiên Diệp, lúc đó Trì Diệp muốn thử phong cách hội họa khác nên đã cố tình giấu mình.
Đổng Thiên Diệp bị đẩy ra mặt, xem như là người phát ngôn của “Phụng Cao Cư”. Sau này, ông ta cũng thuận lý thành chương trở thành “Phụng Cao Cư”.
Nhưng mà, những bức tranh lẽ ra nên được đặt ở đây, sớm muộn gì cũng phải quay trở lại.
*
Tạm biệt Hướng Bội ở ngay ngã tư, Khương Lâm Tình lắc lư túi xách. Cô gọi điện cho Trì Cách. Nhưng rất lâu cũng chẳng thấy ai nghe máy, cô cũng không vội, lại vung túi rời đi.
Phía trước là một công ty môi giới, trên cửa kính của công ty đã dán đầy tin tức cho thuê.
Cô đi chậm lại, dừng ở đó.
Hướng Bội dọn đi, đến một ngôi nhà lớn. Người thân của Từ Trọng Quang đều đã ra nước ngoài, giao lại nhà cho anh ấy. Một mình anh ấy ở trong đấy còn thừa lại một phòng dành để đàn.
Vừa nãy Hướng Bội nói: “So với căn hộ nhỏ của hai chúng ta thì rộng rãi hơn rất nhiều.”
Khương Lâm Tình nghe thế thì cũng thấy rung động. Đồ thì ngày càng nhiều, căn hộ nhỏ của cô chỉ có thừa lại một đường đi. Mỗi lần trở về, Trì Cách đều trốn ở cạnh tường mở cuộc họp, nhưng lại không cảm thấy bất tiện.
Một nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-thuy-tinh/3516420/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.